Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014
CẢM NHẬN AI MUA ...TÔI KHÔNG...CỦA TÁC GIẢ CHÂU THANH THUỶ
Tôi biết đến chị Châu Thanh Thuỷ cách đây khoảng nửa năm hoặc hơn một chút. Chị là tác giả bài viết làm hòn non bộ mà tôi rất thích…sau đó thi thoảng tôi thấy chị xuất hiện đó đây trong các lời bình luận bằng văn xuôi. Thật bất ngờ hôm nay ghé nhà chị Song Thu lại thấy cô giáo Châu Thanh Thuỷ trong vai trò tác giả một bài thơ lạ và thật khác người về ý tưởng…tôi thầm lặng mang về đây và ngồi nghiền ngẫm một mình cùng ý thơ bay bổng trong :
Ai Mua Tôi Không
Ai mua , tôi bán tôi cho
Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,
Hay là một áng mây hồng
Xa xăm con sóng giữa lòng đại dương
Hay là bụi cỏ ven đường
Lơ thơ hoa dại chẳng hương sắc gì !
Ai người mua lấy tôi đi
Mua không ngã giá, có chi bận lòng ?
Cho tôi một khúc sông Hồng
Tuổi thơ quê Mẹ, phiêu bồng thời gian
Cho tôi Thiên Ấn, Trà Gia ng
Miền Trung cái nắng chói chang da người.
Mua tôi chỉ một nụ cười
Chìm trong sớm tối lẽ đời nhạt phôi.
Mua tôi còn lại phần đời,
Bao nhiêu vay - trả, cùng người thứ tha.
Mua Tôi để lại là Ta
Nếu không chung mộng, cũng hoa ngày tàn !(15 - 5 – 2014 Châu Thanh Thủy)
Ca dao xa xưa ông cha ta để lại có câu:
Ba trăm một mụ đàn bà
Đem về mà trải chiếu hoa cho ngồi.
Có ca dao để lại tức có mua bán, ai sở hữu mà bán? Ai mua? Còn là câu hỏi mà không dễ trả lời hôm nay!
Xưa Hàn Mặc Tử trong lúc bức bối đã từng rao : “Ai mua trăng tôi bán trăng cho” mặc dù trăng đâu phải sở hữu của riêng thi sĩ…nhưng ông cũng nói ngay sau khi rao bán trăng rằng “chẳng bán tình duyên ước hẹn hò”…
Còn tác giả của chúng ta thì khác. Chị rao bán chính mình! Lời mời “Ai mua, tôi bán tôi cho! chưa kịp đợi,mà hình như chị cũng không có ý đợi người nghe lên tiếng trả lời.
Chị bắt đầu ngã giá: “Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông” thật lạ lùng khi chị lại muốn bán mình cho ai trả được cho chị cánh cò chiều đông. Nếu có ai có được “cánh cò chiều đông” hẳn tôi sẽ can chị đừng… Bởi chiều đông…ôi! thời gian thật ngắn!
“chiều chưa đi màn đêm buông xuống.
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Làn mây xám về giăng ngang trời”( Đêm Đông -Nguyễn Văn Thương)
Cánh cò ấy sẽ bay về đâu trong buổi chiều có lẽ không khác là mấy với Đêm Đông của nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương? Cô đơn nhưng không thể cô độc chị ạ. Dẫu thật khó để thực hiện nếu ai đó muốn mua…
Chị ơi! Hãy cùng nghe một đoạn ca từ này nhé:
Đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi!
Đã vội chi men rượu nhấp đôi môi
Mà phung phí đời em không tiếc nhớ( Lá Đổ Muôn Chiều- Đoàn Chuẩn)…
Mà có lẽ chị cũng nhận ra thật khó cho người mua, nếu chị muốn bán, hoặc giả lời rao này không thấy khách hàng nào lên tiếng . Chị thay đổi mức giá và lại cất tiếng rao:
Hay là một áng mây hồng
Xa xăm con sóng giữa lòng đại dương
Ôi trời! “Áng mây hồng” và “con sóng giữa lòng đại dương” là sở hữu chung của tất cả mọi người mà. Ai cũng có thể có mà cũng có thể chẳng bao giờ có cả… chị mơ mộng thả hồn theo sóng biển hay mơ màng rong ruổi theo những áng mây mà ra một mức giá quá “rẻ” vậy ! Mây bềnh bồng trên kia. Sóng dào dạt ngoài kia…chị muốn, hãy giữ cho riêng mình, nếu cần hãy gói kỹ lại cất vào một góc khuất trong tim. Một ngày nào đó nhớ tới nó vẫn còn hiện diện trong ta. Đâu cần phải bán Tôi để đổi lấy…
Nhưng thật bất ngờ giá rẻ thế mà chưa gặp người mua để bán. Hay là khó quá khi mang những thứ ấy về để mua . Tác giả không nói chỉ thấy chị lại thêm một lần hạ giá và lần này thì mức giá đưa ra là những cái có thể nhìn thấy, cầm được. Hy vọng sẽ có người mua được khi chị rao
Hay là bụi cỏ ven đường
Lơ thơ hoa dại chẳng hương sắc gì !
Đọc đến đây tôi chợt giật mình! Hoa dại ở đâu mà không có, kể cả nơi phồn hoa đô hội này những “bụi cỏ ven đường, lơ thơ hoa dại” mà lại “chẳng hương sắc gì” thì bao nhiêu mà không có. Lần này thì chắc chắn cuộc mua bán sẽ xảy ra. Chị sẽ bán được Tôi cho người muốn mua..
Nhưng thật lạ…hoặc giả chị rao bán thì thầm với chính mình và chỉ chị mới nghe được hay sao? Mà vẫn chưa có người mua….
Chị giờ đây như năn nỉ
Ai người mua lấy tôi đi
Mua không ngã giá, có chi bận lòng ?
Trời ạ! đến mức chỉ cần một bụi cỏ ven đường thôi là chị sẵn sàng đổi, vậy mà vẫn không có người mua. Chắc có lẽ chưa ai biết chị muốn bán đấy thôi! chị năn nỉ ai? phải chăng những gì chị ra giá vẫn chưa thoả mãn cho tâm tư lúc này.
Lại một lần nữa chị rao bán , nhưng bây giờ thì cái giá không hề rẻ nữa bởi chị cần:
Cho tôi một khúc sông Hồng
Tuổi thơ quê Mẹ, phiêu bồng thời gian
Làm sao và ai có thể trả cho chị cái giá này. Sông Hồng chở nặng phù sa của đồng bằng Bắc Bộ, nơi có lẽ chị đã sinh ra và lớn lên ở đó. Còn thêm tình thâm máu mủ bởi nó là quê mẹ… Thời gian trôi cuộc đời chị có lẽ cũng nhiều dời đổi. Để giờ đây không chỉ có khúc sông quê thời thơ ấu,mà chị còn cần và có lẽ cũng nặng lòng lắm với dòng sông Trà Khúc, với núi Thiên Ấn. Hai địa danh nằm trên xứ Quảng thân thương thuộc khúc ruột miền trung nắng gió… Nơi mà chị đang sống và có lẽ là quê cha của chị “Bán gì quê cũ đôi đường cách xa./ Bán gì cái nắng quê cha”…bởi vậy cho nên :Cái giá chị cần giờ đây có thêm:
Cho tôi Thiên Ấn, Trà Giang
Miền Trung cái nắng chói chang da người.
Vẫn chỉ có nắng gió miền trung đáp lại tiếng rao của chị. Dẫu đã vài lần hạ giá rồi tăng giá. Nhưng hình như chưa ai trả lời. Chị lại tiếp tục thay đổi giá rao. Giờ đây là:
Mua tôi chỉ một nụ cười
Chìm trong sớm tối lẽ đời nhạt phôi.
Mua tôi còn lại phần đời,
Bao nhiêu vay - trả, cùng người thứ tha.
Thật lạ lùng với đòi hỏi này của chị.. Dẫu đã biết chỉ “còn lại phần đời” và “bao nhiêu vay- trả” cũng đã “cùng người thứ tha” vậy mà sao chị lại rao bán mình với “chỉ một nụ cười” mà là phải “chìm trong sớm tối” với cả “lẽ đời nhạt phôi” thì chị đồng ý.
Một dòng cảm xúc, trôi theo hàng loạt thắc mắc về cuộc rao bán tôi của chị. Đắt có, rẻ có,vô hình có, hữu hình có, của chung có,của riêng có! nỗi niềm có, thăng trầm cũng có … lạ là tới giờ cũng chỉ có các mức giá mà người muốn bán đưa ra. Chẳng hề có cuộc ngã giá nào! Bán thì cứ rao, mua không thấy trả lời….
Để rồi tất cả vỡ oà khi gặp cặp câu kết:
Mua Tôi để lại là Ta
Nếu không chung mộng, cũng hoa ngày tàn !
Vậy đấy, Tôi cuối cùng cũng chỉ muốn được "là Ta". Có lẽ chị đã khát khao một bờ vai vững chãi, một tâm hồn đồng điệu và cuối cùng thì mơ ước lại vẫn chỉ là ước mơ thôi...
Một buổi chiều với tác giả có lẽ đã có rất nhiều cung bậc cảm xúc để viết ra Khúc tâm tư này…Cô đơn, lãng mạn, đơn giản , nặng tình và rất sòng phẳng trong cuộc sống đời thường, cũng như tình cảm riêng tư…Tác giả mượn ý thơ rao bán để nói ra những tâm tư tình cảm và cả khát khao sâu kín trong lòng mình.
Thực ra tác giả chẳng hề có ý muốn ai nghe thấy mình rao bán. Cứ tự mình nhẩm tính và gửi gắm vào những câu thơ, đơn giản mà sâu kín, bay bổng và lãng mạn….rất thơ, rất tình và rất khác lạ…tất cả được hoà quyện theo một giai điệu khi trầm, khi bổng và kết thúc có một chút bi quan bởi “hoa ngày tàn” hiện diện..sau “nếu không chung mộng”. Nhưng có lẽ là chị đã “chung mộng”….
Cám ơn chị Song Thu đã đăng bài, cám ơn Tác giả Châu Thanh Thuỷ đã viết Ai Mua…Tôi Không! để cho tôi có dịp đồng hành cùng dòng cảm xúc rất đặc biệt của tác giả…Có thể với vốn sống của tôi chưa đủ để cảm nhận hết được những ý thơ của chị…Mong tác giả và bạn đọc hãy coi đây là tình cảm của riêng cá nhân tôi với góc nhìn phiến diện về một bài thơ mà tôi tâm đắc!
Sài Gòn 29/5/2014
Huỳnh Xuân Sơn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tuyệt vời đó XS. Em đã dùng cái tâm tư tình cảm người phụ nữ để hiểu tâm tư phụ nữ chúng mình. Ai đó cứ bảo phụ nữ là "phép nhân của mọi điều rắc rối" thì hãy đọc và cảm nhận bài viết của em để thấy rõ cái rắc rối ấy thật đáng yêu, đáng trân trọng biết bao!
Trả lờiXóaCám ơn chị NTH với những lời chắp cánh cho em mơ! chúc chị vui nhé
XóaSang thăm - đọc và cảm nhận những bài viết rất tuyệt vời của XS nè !
Trả lờiXóaVâng XS cám ơn lời khen tặng của chị nhiều nhé! chúc chị vui ạ
XóaChị rất thích bài thơ này nên đã xin CTT và mang nó về nhà. Vẫn biết là rất hay, nhưng "nói chẳng nên lời" em ah!
Trả lờiXóaCám ơn em đã viết bài cảm nhận để người đọc như chị thấm thía hơn...
Không rõ mọi người đọc bài cảm nhận này của Huỳnh Xuân Sơn nghĩ gì, còn Ngựa MCR lại rất ấn tượng với lối viết của XS:
Trả lờiXóa"Mua Tôi để lại là Ta
Nếu không chung mộng, cũng hoa ngày tàn !
Vậy đấy, Tôi cuối cùng cũng chỉ muốn được "là Ta". Có lẽ chị đã khát khao một bờ vai vững chãi, một tâm hồn đồng điệu và cuối cùng thì mơ ước lại vẫn chỉ là ước mơ thôi..."
Đồng thời... NMCR cũng khoái cái "cởi thắt"rất hợp lý của bài thơ, thể hiện:
"Thực ra tác giả chẳng hề có ý muốn ai nghe thấy mình rao bán. Cứ tự mình nhẩm tính và gửi gắm vào những câu thơ, đơn giản mà sâu kín, bay bổng và lãng mạn….rất thơ, rất tình và rất khác lạ…tất cả được hoà quyện theo một giai điệu khi trầm, khi bổng và kết thúc có một chút bi quan bởi “hoa ngày tàn” hiện diện..sau “nếu không chung mộng”. Nhưng có lẽ là chị đã “chung mộng”…. "
Chúc mừng tác giả bài thơ đã được rất nhiều người thích! (trong đó có Ngựa)
Chúc mừng Xuân Sơn với bài cảm nhận đưa người đọc đến gần hơn với bài thơ hay!.
Em rất vui khi thấy có chị đồng cảm chị ạ! chúc chị vui nhé!
XóaLần đầu tiên, Bùi Thị Sơn sang thăm- đáp lễ Huỳnh Xuân Sơn đã có bài bình luận rất hay về bài thơ NÓNG của BTS bên Bích Câu Thi Quán. Rất vui khi đọc thêm bài bình luận này và một số bài thơ của bạn, tìm thấy ở bạn một tâm hồn thơ lãng mạn, trong trẻo, uyên thâm.Cám ơn bạn và chúc bạn luôn khỏe trẻ, hạnh phúc, yêu đời và yêu thơ mãi nhé !
Trả lờiXóaXuân Sơn bất ngờ và rất vui khi đọc lời cảm nhận này chị ạ! XS lang thang và gặp bài thơ Nóng vậy là viết...
XóaChúc chị vui và XS hy vọng sẽ còn có dịp đồng hành với thơ chị nữa nhé
Đúng là"Hữu xạ tự nhiên hương"ai cũng có thể cảm nhận được từ một bài thơ hay mang đến,nhưng để có một bài viết thấu đáo và sâu sắc như XS thì kì công không chưa đủ,mà phải có một tấm lòng trân trọng và yêu thơ đậm đà nữa.......Chúc mừng !
Trả lờiXóaXS cám ơn lời nhận xét có phần ưu ái của anh Quỳnh dành tặng cho XS ạ! Chúc anh vui.
XóaBài thơ hay thế... bài bình hay thế . Bán trăng... Bán tôi. Tuyệt quá HXS à
Trả lờiXóaChúc mừng XS về bài cảm nhận khá tinh tế và sâu sắc này. Có thể nói em đã bằng vào cái tâm của một người phụ nữ để hiểu và cảm về một bài thơ của người phụ nữ
XóaChị Song Thu vừa lên bài cho trang triancuocdoi mà quên chưa thay nick em à
Xuân Sơn cám ôn chị Hạt Cát và chị Song Thu nhiều ạ. Chúc hai chị vui khoẻ ạ!
XóaAnh sang thăm em, đọc bài cảm nhận của em về bài thơ AI MUA TÔI KHÔNG của Châu Thanh Thủy thật sâu sắc và gợi mở...
Trả lờiXóaAnh chúc em luôn vui khỏe và có thêm nhiều bài viết hay nhé!...
Xuân Sơn cám ơn anh đã động viên...và mong rằng anh sẽ cho những góp ý cho bài viết cụ thể hơn để em rút kinh nghiệm...
XóaChúc anh vui nhé
Còn chị thì đã copy bài này rồi. Hôm nào, chị xin phép em được đăng bên nhà chị nhé!
Trả lờiXóaChiều rồi. Tình cờ đọc bài thơ trong bài bình thơ. Bài thơ bán tôi gần với tôi quá nên hay. Nhà thơ trải lòng đến tân cùng, cuốn hút.
Trả lờiXóaTôi nghĩ bán tối không phải là bán mình, tránh điều náy để bài thơ đẹp trọn vẹn.
Cảm ơn các anh chị cho tôi giây phút trở về với thơ.
XS thay mặt tác giả bài thơ cám ơn tuyphong đã ghé đọc và đồng cảm...
Xóa"Mua tôi để lại là ta" tác giả không bán mình đâu...Vui nhé