Rất nhiều bài hát, bài thơ viết về mùa thu trọn vẹn, nhưng đây đó cũng lại gặp chỉ có một nửa mùa thu thôi!
Nửa mùa thu ... Nắng vẫn trong
Em về "một nửa" vẫn mong một người (Cát Nhu)
Em về "một nửa" vẫn mong một người (Cát Nhu)
Hay ưu tư như thi sĩ Tú Yên
Chỉ một nửa mùa mà lại lắm bâng khuâng
Một nửa yêu thương tần ngần bên giậu vắng
Lá nuối tiếc níu cành khô
thầm lặng
Như nhớ mùa Thu rơi vỡ đâu rồi!(Một Nửa Mùa Thu)
Chỉ một nửa mùa mà lại lắm bâng khuâng
Một nửa yêu thương tần ngần bên giậu vắng
Lá nuối tiếc níu cành khô
thầm lặng
Như nhớ mùa Thu rơi vỡ đâu rồi!(Một Nửa Mùa Thu)
Không giống như hai thi sĩ trên đã viết, An Sơn tác giả người con Xứ Nẫu lại có một khúc tâm tình viết về Thu, cũng là thời khắc khi Thu vừa qua nửa chặng, rất đặc biệt!
CÒN NỬA MÙA THU
Kể em nghe chuyện mưa nắng quê anh
Khi mùa Thu đã qua một nửa
Trời miền Trung mưa dầm nắng lửa
Tháng tám về trái bưởi nám màu da
Nắng cho nhà nông đem lúa về nhà
Cho em thơ múa lân, phá cỗ
Nắng hết mình rồi Đông về mưa đổ
Mưa lủng mái tranh
Mưa mốc nỗi buồn
Mưa…
Cho má hồng chẳng thiết soi gương
Cho thi nhân tay vàng khói thuốc
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu
Lâu lắm rồi từ buổi xa nhau
Anh xếp đời, làm người bạn núi
Đêm nay nhìn trăng mà thương chú Cuội
Mấy ngàn năm chưa quên được tình Hằng (An Sơn)
Với tựa đề Còn Nửa Mùa Thu! Phải chăng tác giả muốn nói Thu vừa qua nửa chặng, Trung Thu? Hay còn điều gì khác nữa muốn gửi gắm sau câu chữ nữa nơi đây?
Còn Nửa Mùa Thu! Tác giả đặt để chữ Còn đứng đây ắt hẳn Thu đã đi qua nửa chặng! Còn lại Nửa Chặng đường tới Đông! Nửa mùa đã qua là kỷ niệm, là hồi ức, để chủ thể trong thơ mang theo trong suốt hành trình còn lại của mùa thu? Nếu bạn cũng thắc mắc như tôi ta sẽ cùng bước vào Còn Nửa Mùa Thu cũng là "Khi mùa Thu đã qua rồi một nửa " cùng tác giả An Sơn!
Mưa lủng mái tranh
Mưa mốc nỗi buồn
Mưa…
Cho má hồng chẳng thiết soi gương
Cho thi nhân tay vàng khói thuốc
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu!
Ước gì tôi biến thành mưa,
Vương trên mái tóc em vừa hong khô.
Để em hờn giận trách đùa:
Ông trời sao nỡ làm mưa lúc này.
Hạt tình rắc nhẹ từ mây
Mà sao ướt lạnh, hao gầy tim em?
Ngước nhìn em bước vào thềm,
Mưa tôi lặng lẽ ướt mềm dấu chân.( Mưa Tình - Hồng Dương)
Nhưng không ở câu chuyện mưa quê Anh đã ám ảnh người đọc theo chiều ngược lại với Mưa tình! Mưa dai dẳng đến "Lủng mái tranh" còn có thể nghĩ đến đó đây có thể gặp, nhưng mưa tới mức mà nỗi buồn trong Anh "Mốc" và khói thuốc của người gặm nhấm nỗi buồn ấy "ám vàng tay", thì quả thật chỉ có trong thơ tác giả An Sơn mà thôi!
Với riêng hai câu thơ tác giả để cho Anh kể em nghe khi quê anh mùa Mưa...
...
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu!
Thạch sùng tích xưa vì đâu mà tặc lưỡi suốt đêm ai trong mỗi chúng ta đều đôi lần nghe kể!
Nhưng nay tích ấy vào trong Còn Nửa Mùa Thu và hiện diện trong nửa câu chuyện quê anh hai mùa mưa nắng thì hẳn nguyên do không đến từ "Tiếc Của" mà có lẽ từ hai từ "Thua Cuộc".
Kiếp nào thua, hay ngày ấy thua hoặc giả vừa mới thua? Và quan trọng là ai thua? Anh thua? Mưa thua? Hoặc giả Sơn Tinh lần này vào thơ tác giả An Sơn lại thất thủ trước Thủy Tinh chăng?
Với cá nhân người viết thì hai câu thơ này là điểm nhấn sáng lấp lánh cho bài thơ và nó cũng chính là khối đá tảng có sức nặng níu giữ người đọc ở lại với Mưa sau khi đi qua Nắng để rồi trăn trở ưu tư đi tiếp cùng Còn Nửa Mùa Thu
Nhưng cho dù câu trả lời có thế nào chăng nữa thì trong câu chuyện mưa của Anh cũng phảng phất nỗi niềm phần nào đồng cảm với thi sĩ Cách Trần Tư, với người viết và có lẽ có thêm nhiều bạn đọc cùng nghĩ:
Mùa tháng tám giọt mưa chiều lướt thướt.
Bão đang về trời xám xịt mưa tuôn.
Nhớ nhung ai thơ nhức nhối Thu buồn.
Chiều vàng úa sầu muộn lên cuồng mắt.
Mùa tháng tám có lúc mưa như cắt.
Xé lòng mình góp nhặt những vần thơ.(Mùa Tháng Tám Trong Tôi)!
Kể em nghe chuyện mưa nắng quê anh
Khi mùa Thu đã qua một nửa
Trời miền Trung mưa dầm nắng lửa
Tháng tám về trái bưởi nám màu da
Nắng cho nhà nông đem lúa về nhà
Cho em thơ múa lân, phá cỗ
Nắng hết mình rồi Đông về mưa đổ
Mưa lủng mái tranh
Mưa mốc nỗi buồn
Mưa…
Cho má hồng chẳng thiết soi gương
Cho thi nhân tay vàng khói thuốc
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu
Lâu lắm rồi từ buổi xa nhau
Anh xếp đời, làm người bạn núi
Đêm nay nhìn trăng mà thương chú Cuội
Mấy ngàn năm chưa quên được tình Hằng (An Sơn)
Với tựa đề Còn Nửa Mùa Thu! Phải chăng tác giả muốn nói Thu vừa qua nửa chặng, Trung Thu? Hay còn điều gì khác nữa muốn gửi gắm sau câu chữ nữa nơi đây?
Còn Nửa Mùa Thu! Tác giả đặt để chữ Còn đứng đây ắt hẳn Thu đã đi qua nửa chặng! Còn lại Nửa Chặng đường tới Đông! Nửa mùa đã qua là kỷ niệm, là hồi ức, để chủ thể trong thơ mang theo trong suốt hành trình còn lại của mùa thu? Nếu bạn cũng thắc mắc như tôi ta sẽ cùng bước vào Còn Nửa Mùa Thu cũng là "Khi mùa Thu đã qua rồi một nửa " cùng tác giả An Sơn!
Kể em nghe chuyện mưa nắng quê anh
Khi mùa Thu đã qua một nửa
Trời miền Trung mưa dầm nắng lửa
Còn Nửa Mùa Thu mới bắt đầu "kể cho em nghe chuyện mưa nắng quê anh" ư? " Sao không là "Lá trở mình thôi thắm" Sao không là "Mưa giăng lá đổ" ? Sao không là " Ngày sang thu anh lót lá em nằm" và rất rất nhiều những câu chuyện tình lãng mạn để anh có thể kể cho em nghe khi Thu sang và Thu bên nhau. Hà cớ gì khi còn nửa mùa thu mới kể cho em nghe !
Vẫn biết "trời miền trung mưa dầm nắng lửa" Nhất là trên Cuộc Đất Phú Trời Yên ! Nơi mà mỗi ngày nhìn thấy "Chóp chài đội mũ, mây phủ Đá Bia"! Rồi thấy :
Lập lòe trời chớp Vũng Rô
Mây che Hòn Yến gió vô Chóp Chài!
Mưa Miền Trung không ào ào ròi tạnh như mưa Phương Nam, mà dầm dề lê thê gây lũ, khiến lụt sau những cơn nắng lửa chang chang nung nóng khắp nơi!
Anh đã kể về mưa!
Anh đang kể về nắng cho Em nghe khi Thu còn nửa mùa! Đây là câu chuyện về Nắng
Tháng tám về trái bưởi nám màu da
Nắng cho nhà nông đem lúa về nhà
Cho em thơ múa lân, phá cỗ
Nắng hết mình rồi Đông về mưa đổ!
Anh của tác giả An Sơn phải chăng qua câu chuyện kể muốn giới thiệu thời điểm nửa mùa thu cũng là mùa thu hoạch của Vựa Lúa Miền Trung, những vụ mùa trĩu hạt trên cánh đồng Phước Lộc, Phước Hậu quê anh! Đất Phú vào thơ tác giả qua thi ảnh này đây, còn Trời Yên ta có thể cảm nhận qua thi ảnh "em thơ múa lân phá cỗ"
Anh đã kể về quê anh khi nắng thì "Nắng hết mình"!
"Rồi Đông về mưa đổ" Phải chăng đã hết Nửa mùa Thu còn lại rồi ư khi Đông xuất hiện cùng lúc nắng tắt mưa về đổ xuống?
Bất giác người viết như thấy thấp thoáng lời ca của Trần Quang Lộc
"Tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhi
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm"
Khi mùa Thu đã qua một nửa
Trời miền Trung mưa dầm nắng lửa
Còn Nửa Mùa Thu mới bắt đầu "kể cho em nghe chuyện mưa nắng quê anh" ư? " Sao không là "Lá trở mình thôi thắm" Sao không là "Mưa giăng lá đổ" ? Sao không là " Ngày sang thu anh lót lá em nằm" và rất rất nhiều những câu chuyện tình lãng mạn để anh có thể kể cho em nghe khi Thu sang và Thu bên nhau. Hà cớ gì khi còn nửa mùa thu mới kể cho em nghe !
Vẫn biết "trời miền trung mưa dầm nắng lửa" Nhất là trên Cuộc Đất Phú Trời Yên ! Nơi mà mỗi ngày nhìn thấy "Chóp chài đội mũ, mây phủ Đá Bia"! Rồi thấy :
Lập lòe trời chớp Vũng Rô
Mây che Hòn Yến gió vô Chóp Chài!
Mưa Miền Trung không ào ào ròi tạnh như mưa Phương Nam, mà dầm dề lê thê gây lũ, khiến lụt sau những cơn nắng lửa chang chang nung nóng khắp nơi!
Anh đã kể về mưa!
Anh đang kể về nắng cho Em nghe khi Thu còn nửa mùa! Đây là câu chuyện về Nắng
Tháng tám về trái bưởi nám màu da
Nắng cho nhà nông đem lúa về nhà
Cho em thơ múa lân, phá cỗ
Nắng hết mình rồi Đông về mưa đổ!
Anh của tác giả An Sơn phải chăng qua câu chuyện kể muốn giới thiệu thời điểm nửa mùa thu cũng là mùa thu hoạch của Vựa Lúa Miền Trung, những vụ mùa trĩu hạt trên cánh đồng Phước Lộc, Phước Hậu quê anh! Đất Phú vào thơ tác giả qua thi ảnh này đây, còn Trời Yên ta có thể cảm nhận qua thi ảnh "em thơ múa lân phá cỗ"
Anh đã kể về quê anh khi nắng thì "Nắng hết mình"!
"Rồi Đông về mưa đổ" Phải chăng đã hết Nửa mùa Thu còn lại rồi ư khi Đông xuất hiện cùng lúc nắng tắt mưa về đổ xuống?
Bất giác người viết như thấy thấp thoáng lời ca của Trần Quang Lộc
"Tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhi
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm"
Cùng lúc như nghe văng vẳng lời thi sĩ Tú Yên
"Em nhận nơi anh
Một nửa mùa thu
Thu vu vơ
Thu mơ màng
Cũ kỹ
Bóng nắng khẽ khàng
như có điều suy nghĩ
Anh đã gửi gì trong màu mắt Thu phân?"
như có điều suy nghĩ
Anh đã gửi gì trong màu mắt Thu phân?"
Nhạc sĩ và Thi sĩ họ viết thế khi cảm xúc Thu và Nửa Mùa Thu mang đến cho họ. Nhưng Anh của tác giả An Sơn thì vẫn đang say sưa kể chuyện Còn Nửa Mùa Thu!
Mưa lủng mái tranh
Mưa mốc nỗi buồn
Mưa…
Cho má hồng chẳng thiết soi gương
Cho thi nhân tay vàng khói thuốc
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu!
Những câu thơ dập tắt hy vọng câu chuyện về mưa sẽ lãng mạn như những “Hạt mưa tình”
Ước gì tôi biến thành mưa,
Vương trên mái tóc em vừa hong khô.
Để em hờn giận trách đùa:
Ông trời sao nỡ làm mưa lúc này.
Hạt tình rắc nhẹ từ mây
Mà sao ướt lạnh, hao gầy tim em?
Ngước nhìn em bước vào thềm,
Mưa tôi lặng lẽ ướt mềm dấu chân.( Mưa Tình - Hồng Dương)
Nhưng không ở câu chuyện mưa quê Anh đã ám ảnh người đọc theo chiều ngược lại với Mưa tình! Mưa dai dẳng đến "Lủng mái tranh" còn có thể nghĩ đến đó đây có thể gặp, nhưng mưa tới mức mà nỗi buồn trong Anh "Mốc" và khói thuốc của người gặm nhấm nỗi buồn ấy "ám vàng tay", thì quả thật chỉ có trong thơ tác giả An Sơn mà thôi!
Với riêng hai câu thơ tác giả để cho Anh kể em nghe khi quê anh mùa Mưa...
...
Cho con thạch sùng kiếp nào thua cuộc
Đến bây giờ còn tặc lưỡi suốt đêm thâu!
Thạch sùng tích xưa vì đâu mà tặc lưỡi suốt đêm ai trong mỗi chúng ta đều đôi lần nghe kể!
Nhưng nay tích ấy vào trong Còn Nửa Mùa Thu và hiện diện trong nửa câu chuyện quê anh hai mùa mưa nắng thì hẳn nguyên do không đến từ "Tiếc Của" mà có lẽ từ hai từ "Thua Cuộc".
Kiếp nào thua, hay ngày ấy thua hoặc giả vừa mới thua? Và quan trọng là ai thua? Anh thua? Mưa thua? Hoặc giả Sơn Tinh lần này vào thơ tác giả An Sơn lại thất thủ trước Thủy Tinh chăng?
Với cá nhân người viết thì hai câu thơ này là điểm nhấn sáng lấp lánh cho bài thơ và nó cũng chính là khối đá tảng có sức nặng níu giữ người đọc ở lại với Mưa sau khi đi qua Nắng để rồi trăn trở ưu tư đi tiếp cùng Còn Nửa Mùa Thu
Nhưng cho dù câu trả lời có thế nào chăng nữa thì trong câu chuyện mưa của Anh cũng phảng phất nỗi niềm phần nào đồng cảm với thi sĩ Cách Trần Tư, với người viết và có lẽ có thêm nhiều bạn đọc cùng nghĩ:
Mùa tháng tám giọt mưa chiều lướt thướt.
Bão đang về trời xám xịt mưa tuôn.
Nhớ nhung ai thơ nhức nhối Thu buồn.
Chiều vàng úa sầu muộn lên cuồng mắt.
Mùa tháng tám có lúc mưa như cắt.
Xé lòng mình góp nhặt những vần thơ.(Mùa Tháng Tám Trong Tôi)!
Vâng! người viết cũng dăm lần chìm trong màn mưa dai dẳng dầm dề trên dải đất Nam Ngãi Bình Phú, cũng đôi lần thảng thốt đi qua dòng nước lũ đang hung hãn tràn về từ dòng sông Kỳ Lộ hay nước xả đập Thủy Điện làm ngập các con phố Tuy Hòa, nên cảm được cái "Xé lòng mình góp nhặt những vần thơ" của tác giả Cách Trần Tư cũng như tác giả An Sơn cùng chủ thể trữ tình Anh trong Còn Nủa Mùa Thu !
Và dẫu muốn hay không thì những câu thơ kết cũng vừa hiện diện để khép lại tròn vành một mùa thu
Lâu lắm rồi từ buổi xa nhau
Anh xếp đời làm người bạn núi
Đêm nay nhìn trăng mà thương chú Cuội
Mấy ngàn năm chưa quên được tình Hằng
Đọc xong khổ thơ kết cũng là những gì mà chủ thể Anh muốn nói với em như những lời nhắn gửi ! Người viết lại muốn hỏi họ (tác giả và cả Anh ) Buổi xa nhau ấy phải chăng là từ buổi "Thua Cuộc" Anh xếp đời, làm người bạn núi" Những tưởng ở nơi thâm sơn cùng cốc ấy Anh thỏa chí trai "Trải mưa rừng gió núi "! Nơi ấy Trăng sáng vằng vặc không bị lu mờ bởi ánh đèn cao áp. Mưa trong vắt rơi thản nhiên chẳng hề vướng bụi.. Và cũng nơi ấy Nắng nung cỡ nào thì vẫn có bóng núi chở che...
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi! Bao lâu để hôm nay Anh mới "nhìn trăng mà thương chú cuội" chưa quên được tình Hằng"! Tác giả ơi? Anh ơi! Anh thương chú Cuội hay anh thương ai kia "xếp đời làm người bạn núi" bao nhiêu năm ngỡ đã quên đi nửa mùa thu trước! Nhưng không thể nào quên!
Còn Nửa Mùa Thu của tác giả An Sơn vừa đi hết chặng cuối cùng cũng là lúc Đông Về mang theo mưa trút cùng giá lạnh bủa vây!
Còn Nửa Mùa Thu rồi cũng trở thành hồi ức, thành kỷ niệm cho Ai kia mỗi khi đêm về ngắm trăng thanh treo trên triền núi!
Anh Kể chuyện cho em nghe! Em nghe xong đã trả lời ra sao? Anh không nói, hoặc giả tác giả không muốn nói!
Vậy thì người viết xin mượn một tứ thơ thay cho lời kết bài viết này, cũng như là câu trả lời của Em cho Anh mà người viết đồ thế và như một lời sẻ chia đồng cảm cùng tác giả An Sơn
Em sẽ được gì khi nhận nửa mùa thôi?
Nhìn Thu đi qua, em bần thần ngơ ngác
Giận cành khẳng khiu nên lá buồn không hát
Cũng chẳng rì rào, che mát bóng người qua.
Mùa rất ngọt ngào
mà mình lại cách xa
Anh cắt Thu ra mỗi người một nửa
Em vơ vẩn
tựa mình bên song cửa
Thu bên anh
Thu có dịu dàng?( Một Nửa Mùa Thu - Tú Yên)
Lâu lắm rồi từ buổi xa nhau
Anh xếp đời làm người bạn núi
Đêm nay nhìn trăng mà thương chú Cuội
Mấy ngàn năm chưa quên được tình Hằng
Đọc xong khổ thơ kết cũng là những gì mà chủ thể Anh muốn nói với em như những lời nhắn gửi ! Người viết lại muốn hỏi họ (tác giả và cả Anh ) Buổi xa nhau ấy phải chăng là từ buổi "Thua Cuộc" Anh xếp đời, làm người bạn núi" Những tưởng ở nơi thâm sơn cùng cốc ấy Anh thỏa chí trai "Trải mưa rừng gió núi "! Nơi ấy Trăng sáng vằng vặc không bị lu mờ bởi ánh đèn cao áp. Mưa trong vắt rơi thản nhiên chẳng hề vướng bụi.. Và cũng nơi ấy Nắng nung cỡ nào thì vẫn có bóng núi chở che...
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi! Bao lâu để hôm nay Anh mới "nhìn trăng mà thương chú cuội" chưa quên được tình Hằng"! Tác giả ơi? Anh ơi! Anh thương chú Cuội hay anh thương ai kia "xếp đời làm người bạn núi" bao nhiêu năm ngỡ đã quên đi nửa mùa thu trước! Nhưng không thể nào quên!
Còn Nửa Mùa Thu của tác giả An Sơn vừa đi hết chặng cuối cùng cũng là lúc Đông Về mang theo mưa trút cùng giá lạnh bủa vây!
Còn Nửa Mùa Thu rồi cũng trở thành hồi ức, thành kỷ niệm cho Ai kia mỗi khi đêm về ngắm trăng thanh treo trên triền núi!
Anh Kể chuyện cho em nghe! Em nghe xong đã trả lời ra sao? Anh không nói, hoặc giả tác giả không muốn nói!
Vậy thì người viết xin mượn một tứ thơ thay cho lời kết bài viết này, cũng như là câu trả lời của Em cho Anh mà người viết đồ thế và như một lời sẻ chia đồng cảm cùng tác giả An Sơn
Em sẽ được gì khi nhận nửa mùa thôi?
Nhìn Thu đi qua, em bần thần ngơ ngác
Giận cành khẳng khiu nên lá buồn không hát
Cũng chẳng rì rào, che mát bóng người qua.
Mùa rất ngọt ngào
mà mình lại cách xa
Anh cắt Thu ra mỗi người một nửa
Em vơ vẩn
tựa mình bên song cửa
Thu bên anh
Thu có dịu dàng?( Một Nửa Mùa Thu - Tú Yên)
Sài Gòn 1/12.2018
Huỳnh Xuân Sơn
bài rất hay
Trả lờiXóa