Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

Huỳnh Xuân Sơn Với Cảm Nhận Bài Thơ Mưa Gặp Nhau Của Tác Giả Lê Thị Bạch Huệ



Sài Gòn đã cuối mùa mưa. Những cơn mưa đến có thưa hơn nhưng lại lâu hơn. Hôm nay mưa cũng đang rớt với một màu xám ngắt qua khung cửa, nước tuôn xuống xối xả, thêm những cơn gió vô tình hắt văng chúng vô tấm cửa kính. Từng dòng nước mỏng manh, bám víu một cách vô vọng vào mặt kính vô tâm, trơn tuột, trôi xuống trong tuyệt vọng…

Với khung cảnh như vậy ngay trước mắt tôi lại là bài thơ Mưa Gặp Nhau của tác giả Lê Thị Bạch Huệ

MƯA GẶP NHAU

Mưa hôm nay rất lạnh !
Con cuộn mình trong chăn
Thèm hơi ấm thương yêu từ mẹ
Thèm giấc ngủ êm trong những buổi trưa hè !

Mưa tí tách rơi đều

Như tiếng thì thầm ai đó
Rất êm và rất khẽ
Như lời yêu đầu anh đã nói cùng em

Mưa như than thở với đêm

Thương nhớ lắm ,không tài nào chợp mắt
Tiếng côn trùng rả rích
Lạnh buốt lòng , đêm tối mịt mùng buông !

Mưa trắng xóa khung trời ngày tháng cũ

Chỉ hai mình lặng lẽ đứng dưới mưa
Tà áo bay quấn đời đôi ta lại
Mưa hạt dày , sao áo quá mỏng manh !

Mong ước .....Chức Nữ gặp Ngưu Lang

Dù chỉ trong mưa ngâu tháng bảy
Anh với em cũng vậy
Mưa xa nhau ..... mưa lại gặp nhau !.(Lê Bạch Huệ)

Bài thơ cuốn hút tôi ngay từ cái tên bài thơ.Mưa Gặp Nhau….Mưa sao lại gặp nhau nhỉ?Chẳng lẽ có tới hai cơn mưa? Chắc hẳn tác giả có ẩn ý gì giấu sau Mưa đây, nghĩ vậy nên tôi tò mò khám phá

Mưa hôm nay rất lạnh !

Con cuộn mình trong chăn
Thèm hơi ấm thương yêu từ mẹ
Thèm giấc ngủ êm trong những buổi trưa hè !

Ồ tác giả giống mình khi ngồi ngắm mưa.. . mưa cho ta ngược dòng hồi ức…mưa cuối mùa mang theo hơi lạnh.Mang theo nỗi nhớ tuổi thơ trong vòng tay ấm áp của mẹ.Một ao ước rất bình dị, rất trẻ thơ. Hai từ Thèm ở hai đầu câu thơ cuối khổ càng làm tăng thêm ý nghĩ trong veo như trẻ thơ của tác giả đã bước vô tuổi lục tuần.Tôi đã muốn thử thay hai từ Thèm bằng nhớ, bằng muốn, nhưng đều khiên cưỡng. Để rồi tôi thấy từ Thèm tác giả dùng mới đắt giá làm sao!

Bài thơ vẫn cuốn hút tôi theo:

Mưa tí tách rơi đều

Như tiếng thì thầm ai đó
Rất êm và rất khẽ
Như lời yêu đầu anh đã nói cùng em

ôi đã gặp ở khổ thơ này chút êm ái, chút mơ mộng của thuở đầu đời mới biết rung động trước tình yêu..nhưng tình yêu êm dịu đều đều như mưa rơi tí tách,sẽ dẫn tới

Mưa như than thở với đêm

Thương nhớ lắm ,không tài nào chợp mắt
Tiếng côn trùng rả rích
Lạnh buốt lòng , đêm tối mịt mùng buông

Vậy là mối tình ấy giờ đây trong mưa chỉ còn lại nỗi lòng của người cô quạnh .thả tâm hồn theo tiếng côn trùng rả rich. Ôm nỗi nhớ thương và trước mặt là bức mành tối.

Mưa trắng xóa khung trời ngày tháng cũ

Chỉ hai mình lặng lẽ đứng dưới mưa
Tà áo bay quấn đời đôi ta lại
Mưa hạt dày , sao áo quá mỏng manh !

Tới đây tôi phải dừng lại…dừng lại bởi xót đau cho những Hạt Mưa Dày…

Trong mịt mùng đêm tối tác giả muốn nhờ mưa rửa đi mọi kỷ niệm buồn của “…ngày tháng cũ”

Với hình ảnh “Hai người lặng lẽ đứng dưới mưa”…và với một Tà áo bay…..mà dùng để” quấn đời đôi ta lại”…thì làm sao quấn được đây? Bởi Mưa thì Hạt Dày còn Áo thì lại “Quá mỏng manh”.thì có lẽ sẽ là kết cục buồn…

Tác giả đã rất khéo léo và sâu sắc khi dùng “Tà áo bay….”,nhưng tà áo này lại “quá mỏng manh”, để làm hình ảnh thay thế cho một người đã quay lưng và bước đi xa dần… xa dần…Còn hạt mưa thì ở lại là tất yếu, bởi “áo quá mỏng” thì sao giữ được những hạt mưa dàyTôi liên tưởng tới một người thì mang một tình yêu sâu nặng, trao cho một kẻ hờ hững và vô tâm.Giống như hình ảnh tấm kính cửa trước nhà tôi kia, để cho mưa rửa trôi mọi vết bụi bẩm bám vô mình….Mình thì sạch sẽ đứng đó, mặc nước trôi đi đâu về đâu….

Và cuối cùng thì cũng vẫn là phép ẩn dụ được tác giả sử dụng vào khổ kết của bài thơ.

Mong ước .....Chức Nữ gặp Ngưu Lang

Dù chỉ trong mưa ngâu tháng bảy.

Phụ nữ là vậy..bị phụ bạc ,bị bỏ rơi nhưng vì tình yêu họ vẫn nuôi hy vọng trong mình làm niềm tin để sống..để chờ đón ngày mai dù là mong manh, và có thể chỉ là ảo tưởng…

Nhưng đây cũng là niềm mơ ước của bất cứ ai đã yêu, đã phải chia xa và còn lưu giữ trong mình tình yêu ấy .Ở đây tác giả cũng không ngoại lệ:

Anh với em cũng vậy
Mưa xa nhau ..... mưa lại gặp nhau !

Vâng với cái kết như vậy .Tôi cũng rất đồng tình với chị .

Cám ơn tác giả.Cám ơn bài thơ Mưa Gặp Nhau .Đã gợi lại cho tôi rất nhiều kỷ niệm- dẫu vui buồn-…Trong một chiều mưa rả rích…và chỉ có một mình.

Đôi dòng cảm nhận và đồng hành cùng bài thơ.Có thể tôi chưa cảm nhận được hết cái ý,cái tình và hơn hết là cái hồn của bài thơ mà tác giả muốn gửi gắm… Nhưng vì tôi đã tìm thấy mình trong đó và tôi đã viết bằng tất cả tình cảm của một bạn đọc yêu thơ, giành tặng cho một bài thơ mà mình đồng cảm và yêu thích!

Sài Gòn 7/10/2013

Huỳnh Xuân Sơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét