Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016

Cảm Nhận Bài Thơ Tóc Em Của Tác Giả Nguyễn Thanh Phương



Có khi nào bạn tự hỏi lòng mình rằng: Đã bao lâu rồi mình không còn nhìn thấy hình ảnh bà, mẹ, chị, người yêu hay em mình, nấu nước bồ kết, vỏ bưởi, gội đầu rồi hong tóc trước gió.

Hôm nay tôi đã hỏi mình câu này và tự nhủ lòng rằng: bây giờ khác….ngày xưa khác…thế hệ ông cha mình khác…thế hệ mình khác…và rồi con mình có khi chúng nó còn chẳng biết Hong tóc trước gió nữa là.Bởi đã có máy sấy…có tiệm gội đầu.

Tôi hỏi bạn, tôi hỏi mình câu hỏi đó. Vì tôi đang đọc :TÓC EM của tác giả Nguyễn Thanh Phương . Chỉ bốn câu thơ Lục Bát, đã đưa tôi ngược dòng thời gian về thời mà cái văn minh vật chất nó chưa xâm lấn như bây giờ. Dầu gội chưa có…mẹ tôi thường phơi vỏ bưởi và bồ kết, nấu nước gội đầu cùng vài lá xả….cái mùi thơm nồng hương quê ấy, nó theo tôi đi khắp mọi miền ký ức, dẫu đã xa có thể nói rất xa.

Trong tôi dâng trào cảm xúc khi bước vô những bước đầu tiên để đồng hành cùng với bài thơ:

Tóc Em

Tóc em phơi nắng chiều đông
Thời gian gội hóa thành bông mất rồi !
Em cười ... Em nói cùng tôi
Tóc đen hóa bạc ...
Tình người thủy chung (Thanh Phương)

Ngay câu “đầu Tóc em phơi nắng chiều đông”.Đã nói lên rất nhiều điều ,sao không phải hong mà lại là Phơi một động từ rất gần gũi rất giản dị thôi.nhưng vì “Tóc Em…” được “Phơi” bởi cái “…Nắng chiều đông”.Nắng chiều đông là nắng ấm áp và chiều là thời gian trôi về cuối ngày. Còn mùa đông thì là mùa cuối của một năm .

Hình ảnh buổi chiều đông nắng ấm, tác giả nhìn vợ mình hong tóc, mà không còn là mái tóc đen huyền ngày thanh xuân nữa.niềm yêu thương xen lẫn xót xa dành cho người vợ tảo tần nhiều năm vất vả bên mình bật lên thành câu thơ

Thời gian gội hóa thành bông mất rồi !

Ở đây tác giả ví von rất đắt, rất thơ và thể hiện được cả một khoảng thời gian rất dài, lẫn tình cảm của lòng mình dành cho sự yêu thương. Từ “Gội hóa”mà lại là hóa “thành bông”.cho ta thấy tác giả rất lạc quan với cái sự thay đổi này…Nó đến là tất yếu, bởi sự nghiệt ngã của thời gian là không bao giờ dừng lại.Từ "Hóa" ở đây thật sâu sắc và cuối câu tác giả thốt bằng từ “ mất rồi”. Làm cho ta thấy như có một chút tiếc nuối ở đây. Phải chăng ông tiếc mái tóc xanh, hay tiếc thời tuổi xuân đã trôi xa. Nhưng cả câu thơ là một lòng yêu thương bao la. Một tình cảm vô bờ, dành cho người đầu ấp tay gối của mình .Người đã chia sẻ ngọt bùi với mình từ lúc tóc xanh cho tới khi đã xế bóng cuộc đời

Để khẳng định điều đó tác giả viết

Em cười ... Em nói cùng tôi

Tóc đen hóa bạc ...

Nếu chỉ Em Cười…em nói cùng tôi thôi thì ta hiểu cuộc sống có nhiều niềm vui một chút trăn trở , một chút chưa như ý vì, bên cạnh “Em cười…” nhịp thơ dài hơn, thì ta lại có “Em nói”.Và cái cười cái nói này lại khiến cho “Tóc đen hóa bạc…”.Thật tài tình chỉ bấy nhiêu từ thôi mà tác giả đã dẫn tôi đi cả một chặng đường dài…Cho tôi hiểu được tình cảm mà tác giả dành cho vợ mình và xa hơn nữa là muốn nói tới người phụ nữ “Công, dung, ngôn, hạnh” vẹn tròn. Với bao vất vả lo cho gia đình cho chồng con và còn việc chung trong xã hội nữa .Nhưng luôn nở nụ cười với người mình yêu thương dẫu có khó khăn tới đâu đi nữa.

Và câu kết “Tình người thủy chung”.

Kết ở đây tác giả thể hiện được cái hậu của cuộc sống. Hạnh phúc của tình yêu, được đơm hoa kết trái. Sau những thăng trầm của cuộc đời .

Với tuổi về chiều như tác giả Thanh Phương, thì chắc hẳn tuổi trẻ của ông là thời gian đất nước đang trong cuộc chiến…rồi khi chiến tranh kết thúc. Lại sống trong thời bao cấp khó khăn cùng với khó khăn chung của đất nước.Thế hệ của ông cũng giống như thế hệ của ông cha tôi ,người phụ nữ luôn luôn chịu đựng nỗi vất vả và đôi khi phải hy sinh hạnh phúc cá nhân vì chồng phải ra trận.

Cám ơn tác giả Thanh Phương với bài thơ Tóc Em đã cho tôi biết bao cảm xúc khi đọc và viết cảm nhận. Một bài thơ rất ngắn nhưng trải một thời gian rất dài.hồn thơ thì mênh mông còn tình thơ thì trĩu nặng.Tôi cảm nhận ông viết bài thơ này không chỉ riêng cho vợ mình. Người ông yêu thương và trân trọng mà ông còn muốn nói tới tất cả những người phụ nữ Việt Nam khác cùng thế hệ với ông. Họ đã sống, đã yêu và đã dành cho nhau những tình cảm sâu nặng thủy chung nhất.

Tôi, với tình yêu vô bờ bến dành cho thơ, rất thích đọc và cảm nhận thơ. Khi tôi bắt gặp hình ảnh, nhạc điệu và hồn trong bài thơ Tóc Em của tác giả Thanh Phương. Tôi đã viết lời cảm nhận này. Đây là ý của riêng cá nhân tôi có thể tôi chưa cảm nhận trọn vẹn hết ý tình và hồn của bài thơ mà tác giả muốn gửi gắm . Mong tác giả và bạn đọc hãy coi đây là tình cảm của tôi giành cho vẻ đẹp tinh khiết nhất của bài thơ mà tôi –một bạn đọc- đã cảm nhận được.

Sài Gòn tháng 10/2013

Huỳnh Xuân Sơn

1 nhận xét:

  1. Rất chân trọng cám ơn lời cảm nhận bài thơ " Tóc em" của Huỳnh Xuân Sơn. Càng đọc càng thấy cái quý giá của cuộc đời mà Thượng đế dã ban cho chúng ta!
    Cám ơn em nhiều - Chúc em vui khỏe trẻ mãi không già !

    Trả lờiXóa