Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

THƠ GIỐNG ĐƯỜNG 2



XUÂN

Xuân thả tơ vàng treo nắng mai

Xuân neo dáng ngọc tuổi trâm cài

Xuân khoe đoá cúc duyên đằm mãi

Xuân nhắc nụ hồng sắc sẽ phai

Xuân gọi lời yêu tràn lối mộng

Xuân xây tổ ấm rạng tương lai

Xuân mong đôi lứa trao thề ước

Xuân chẳng bao giờ lỗi hẹn ai (HXS)

BẾN XUÂN

Ai vẽ dòng xuân bóng nắng xiêu

Để xuân đủng đỉnh vén mây chiều

Xuân xanh rẽ sóng thuyền quay lái

Bỏ mặc tình xuân đắm đuối phiêu

Xuân chở rộn ràng xuôi biển biếc

Sao lòng xuân nặng nỗi đăm chiêu?

Xuân thương bờ lở ngàn năm ngóng?

Bến đợi xuân neo dẫu ít nhiều (HXS)

MƯA XUÂN

Nhiều hạt xuân buồn níu giữ nhau

Phải chăng xuân biết chúng về đâu

Xuân se sợi nhớ mây thay sắc

Xuân dệt khăn thương nước giữ màu

Lặng lẽ xuôi nguồn xuân lắng lại

Hay là xuân chảy ngược dòng châu

Một mai về bến mưa xuân nhớ

Buổi nắng xuân về hẹn đã lâu (HXS)

CÙNG XUÂN

Đã lâu xuân đợi sóng tình khơi

Dìu dặt tiếng xuân gọi đất trời

Lối cũ xuân sang tràn lộc biếc

Vườn xưa xuân đến nắng vàng phơi

Xuân lan hương bưởi thơm làn tóc

Xuân giữ sắc hồng thắm nụ môi

Lá vẫy hoa cười xuân rạng rỡ

Bên xuân thao thiết đón chiều rơi (HXS)








Đêm Buồn







Ngỡ ánh sao khuya rọi đáy lòng




Biết rằng sâu thẳm nổi cơn giông




Tình xanh xưa dệt ươm màu nắng




Nghĩa thắm vừa thêu nhuộm gió đông




Mộng ước vùi chôn nơi bến đợi




Tình yêu giấu kín chốn người trông




Trăng non chờ tỏ người hiu hắt




Ngóng đợi sương rơi hứng mặn nồng




Khúc Thơ Lòng

Say mê đắm đuối tự bao giờ

Xa cách một ngày nhớ lắm cơ

Tùng bách dựa câu tìm bến mộng

Cúc hồng neo vận kiếm sông mơ

Tâm tư chọn ý ngâm cùng bạn

Niềm nỗi gieo tình họa với thơ

Hoa mỹ ngôn từ không cạn nghĩa

Biển thơ quả thật rộng không ngờ!





TÌNH XUÂN

Chiều rơi vạt nắng trải xuân hồng

Xuân giục ngỏ lời bạn biết không?

Rộn rã lòng xuân ngày trảy hội

Dịu dàng xuân ý buổi sang sông

Trầu cau hoà nhịp từ xuân trước

Vôi vỏ xuân nay góp vị nồng

Nắng gió mưa xuân chừng nán lại

Nghe xuân chúc phúc thoả niềm mong










Khúc Xuân Nồng


Thả hết tàn dư buổi giá đông


Dọn lòng xuân đến dậy niềm mong


Nơi này rộn rã tình tươi thắm


Phía ấy thong dong nghĩa mặn nồng


Đàn én xôn xao cùng mộng đẹp


Ngàn hoa khúc khích với duyên hồng


Muôn lòng triệu ý cùng hòa quyện


Là lúc Xuân bừng khắp khoảng không!


Nguyện


Thân tâm thanh bạch vượt gian nan


Cuộc sống yên vui điểm tiếng đàn


Hạnh phúc chắt chiu nơi giá buốt


Bình an nhặt nhạnh chốn hoang tàn


Một đời quân tử vượt ghềnh thác


Suốt kiếp giai nhân hưởng an nhàn


Tổ ấm xuân nay tràn hạnh phúc


Nguyện lòng vun vén đến hơi tàn


Thơ Ơi!


Khó quá đam mê vẫn gắng gò

Bao tình bấy ý rộng dài đo

Tám câu thầy bảo thong dong chỉnh

Bảy chữ bạn khuyên thư thả dò

Ngữ nghĩa tự tìm không thể mượn

Hồn thơ riêng biệt chẳng ai cho

Còn bao đối ngẫu rồi niêm luật

Biển chữ khi chơi quả lắm trò






Nhớ Đông


Xuân phân man mác chút tình đông

Mượn nỗi niềm khơi dậy nắng hồng

Gió bấc thầm thì lời tiễn biệt

Nồm nam lặng lẽ nỗi hoài mong

Mưa phùn giăng mắc xuôi dòng nhớ

Mây xám âm thầm ngược bến trông

Mấy buổi xuân về đâu khoả lấp

Lạnh! nhưng lòng ấm nhớ sao không?


Tình Sắc Hương


Ngan ngát hoa trao dạ thảnh thơi

Muôn hồng vạn tím tỏa đầy trời

Kiêu sa lan hứng làn sương đọng

Trinh trắng Quỳnh nghe nước mắt rơi

Hương sắc vẫn nồng dầu bóng xế

Tơ lòng mãi vướng bởi bờ môi

Một đời thơm thảo ngàn sau nhớ

Vạn kiếp chung tình nhắc mãi thôi!






Khúc Tự Tình


Nắng xuân rạng rỡ phủ tàn đông

Gọi nỗi niềm riêng lúc tuổi hồng

Lí lắc em cười tươi giậu cúc

Âm thầm anh dõi dậy niềm mong

Mơ ngày phượng thắm mình chung lối

Ước đến chiều buông vẫn ngóng trông

Một bước muộn màng thuyền lệch hướng

Bao mùa xuân nữa vẫn là không!


Để Kết Tình


Gặp được bài thơ phải có duyên

Hiều câu chữ ấy dụng tâm hiền

Trẻ già học hỏi này tri kỷ

Nam Bắc đổi trao ấy một miền

Bạn xướng gửi đăng lòng khấp khởi

Người hoà tung hứng tịnh tâm nguyền

Trang thơ dẫn lối tình trong sáng

Tri kỷ tâm giao mãi vẹn nguyên






Tình Thơ


Duyên thơ bén gót tuổi về chiều

Khát vọng sẻ chia có lẽ nhiều

Lúc chị hân hoan khoe bến mộng

Khi anh chán nản bỏ thuyền yêu

Suy mình ra bạn vui buồn biết

Ngẫm dạ tỏ lòng thấy mọi điều

Tự nhủ ngắn dài do đối diện

Mà sao vẫn cứ mãi đăm chiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


HƯỞNG CHÚT THƯ NHÀN


Nhìn bóng hàng cây chếch ngả chiều

Đường đời sải bước đã qua nhiều

Một thời mơ mộng buồn xa cách

Tới buổi xuân lai tiếc thủa yêu

Gặp bạn thi đàn vui sớm tối

Thả vần gửi gấm biết bao điều

Văn minh xã hội nâng tầm vóc

Hưởng chút thư nhàn thử quái chiêu . (Bình Thành)


Chiều Muộn


Mây Hồng chuyển Tím trốn vào chiều

Giông lốc vừa qua mộng vợi nhiều

Buổi sớm nắng lên trao khát vọng

Hoàng hôn sương xuống ngỏ lời yêu

Thi Đàn mở lối xây muôn ý

Bạn hữu sẻ chia sớt vạn điều

Thơ Phú xanh tươi cây hạnh phúc

Xin đừng bẻ nhánh dụng bằng chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


Ý THƠ


Thi phú ngợi ca cảnh xế chiều

Đã thân câu chữ chẳng nên nhiều

Lúc đầu chưa hiểu niềm mơ mộng

Sau đó tìm ra nỗi đáng yêu

Ý họa răn mình vui bạn biết

Thơ hòa tự nhủ nhớ muôn điều

Nhân tình thế thái nhiều phương diện

Ứng xử vô tư chớ độc chiêu (Võ Thanh Cường)


Ý Thơ


Say mê câu chữ tuổi xế chiều

Vần thơ lai láng thật đáng yêu

Trông lên trời cao xanh lồng lộng

Ngắm cảnh núi non hiểm trở nhiều

Ý thơ sâu thẳm biết bao điều

Gửi cả niềm tin yêu cuộc sống

Hoa lá thắm tươi luôn vẫy gọi

Tình yêu hạnh phúc biết bao nhiêu.(ngô Thị Thảo)


CẢM HỨNG


Cảm hứng vần thơ cảnh giữa chiều

Nguồn vui tràn ngập thế là yêu

Con đường nghệ thuật cao vời vợi

Thể loại văn chương cũng rất nhiều

Lục bát nhẹ nhàng mà tế nhị

Thơ đường chặt chẽ với nhiều điều

Bạn bè gặp gỡ giao lưu mãi

Xướng họa bao nhiêu quý bấy nhiêu.(Võ Thanh Cường)


GIẬN CHỒNG !


Em đợi anh ơi, bóng ngã chiều

Anh ngồi cố chén cụng ly nhiều

Tửu vào quên hết sao mà hiểu

Say rượu mơ màng tính chuyện yêu

Nhếch mép anh cười dê rất điệu

Râu ria nhún nhảy liếc thương kiều

Bất ngờ nàng giận bay lôi chiếu

Cuốn gọn trói chàng ôi tuyệt chiêu.(langquyhaunangmai)


XIN LỖI !


Tâm trạng mấy ông tuổi xế chiều

Tự nhiên, ham muốn... cũng hơi nhiều

Nghỉ ngơi đã uống nhiều chai rượu

Nói chuyện đem lời muốn được yêu

Nhiều lúc vui đùa chơi vũ điệu

Đôi khi nịnh vợ vẻ yêu kiều

Làm em giận rỗi lòng áy náy

Xin lỗi nhé, anh sẽ đổi chiêu.(Võ Thanh Cường)


YÊU THƠ


Trở trăn chi nữa lúc về chiều

Tri kỷ hiểu nhau chẳng nói nhiều

Mới gặp giao lưu ngờ biển động

Ngày sau thả chữ mộng thuyền yêu

Đường Thi sóng vỗ xô muôn ý

Lục Bát dòng trôi đọng mấy điều

Vẫn biết yêu thơ cần gắng gượng

Tâm Bình cảm nhận ngó lơ chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


ĐỘNG VIÊN


Chỉ bẩy chữ thôi cũng đã chiều

Cảm thông bạn hữu động viên nhiều

Thơ ra còn vụng khi dùng chữ

Dù có vận sai vẫn được yêu

Thú thực trở trăn vì xướng họa

Mới đang cày phá vỡ đôi điều

Chỉ màng có bạn hiền sang đọc

Chia sẻ đường thi lúc xế chiều.(Võ Thanh Cường)


NHẮN BẠN


Tám câu bảy chữ sớm sang chiều

Tìm cách vượt qua lỗi bệnh nhiều

Mỗi ý chôn sâu tình lắng lại

Dăm từ thả nổi đọc thêm yêu

Ai ham Xướng hoạ ngày đêm luyện

Là bước thong dong ngắm mọi điều

Vẫn biết Đường Thi không dễ viết

Từ từ học hỏi tỏ từng chiêu (Huỳnh Xuân Sơn )


GỬI LỜI


Ngẫm hiểu đôi câu bạn nhắn chiều

Càng thêm thôi thúc luyện gan nhiều

Bao nhiêu từ ngữ gom dồn nén

Chừng ấy ý thơ tích để yêu

Người có tài năng khuyên cố đọc

Kẻ chưa thành đạt nhủ bao điều

Giao lưu học hỏi cùng nhau biết

Xướng họa tìm ra những bộ chiêu (Võ Thanh Cường )


ĐÁP LỜI


Bạn hữu nơi đây tuổi xế chiều

Tâm tư muốn gửi chữ câu nhiều

Thơ Đường vốn dĩ xưa nay khó

Kỳ cựu còn sai huống chỉ yêu*

Cổ thụ uyên thâm nào muốn dạy

Đành thôi tự học hỏi từng điều

Cùng người vui vẻ chăm xướng hoạ

Qua lại giao lưu chớ dụng chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn )


VẬN IÊU


Đã vài hôm tán thưởng vần iêu

Để mãi tụng ca cảnh xế chiều

Nét đẹp phô ra về đọạn cuối

Vẻ tươi khép lại bỏ hơi nhiều

Phải chăng cao tuổi màng an phận

Vì thế người già muốn nựng yêu

Thi phú đồng hành thêm động não

Lại vui vẻ.. tiếp với vần iêu. (Võ Thanh Cường 8/5/15)


VẦN IÊU


Phải chăng bóng xế chán vần iêu

Nắng sớm hồng tươi nhạt cuối chiều

Rất khó giao lưu bằng xướng hoạ

Dễ dàng hồi đáp cám ơn nhiều

Xin đừng an phận buông câu chữ

Hãy cứ bước đi dệt tiếng yêu

Tri kỷ gieo thơ nào dễ kiếm

Hằng mong bạn hữu tiếp vần iêu (Huỳnh Xuân Sơn )


VẪN YÊU


Bóng xế nhưng đời thích vận iêu

Thẩn thơ xướng họa cảnh về chiều

Nghĩ rằng vượt dốc Thi Đường khó

Phải biết cảm ơn sử sách nhiều

Tâm đắc luật niêm ngâm chữ nhớ

Ham mê cặp đối vịnh lời yêu

Nghĩa tình sâu đậm ai nào kể

Giữ trọn bao nhiêu thoải bấy nhiêu.(Võ Thanh Cường 9/5/15)


GIỮ VẦN IÊU?


Tâm tư muốn nói nhạt vần iêu

Thay đổi làm sao viết được chiều

Thôi hãy tìm từ thay thế chỗ

Miễn sao chở được ý tuôn nhiều

Bánh xe niêm luật quay đủ nghĩa

Bát Cú tám câu ghép vừa yêu

Xướng hoạ góp vui tình bạn hữu

Cùng nhau nối vận đẹp bao nhiêu ( Huỳnh Xuân Sơn )


VẪN LÀ IÊU !


Vẫn mãi còn vang vọng vần iêu

Để cho anh vớt cảnh ban chiều

Ngày ngày ra ngắn chân trời mới

Lại thấy ngẩn ngơ nỗi nhớ nhiều

Tuổi tre một thời quên sự sống

Để giành giật lấy những niềm yêu

Tuổi cao trí óc còn minh mẫn

Đạo đức đã từng chẳng háo nhiêu.(Võ Thanh Cường 9/5/15)


GIỮ MẦU VẬN IÊU


Xin giữ trọn màu của vận iêu

Hồng tươi buổi sớm tím về chiều

Hạt mầm vừa nảy hoàng hôn thắm

Cành Cội vươn cao đỏ ráng nhiều

Câu chữ xanh tươi tô cuộc sống

Hồn thơ đằm thắm điểm tình yêu

Trẻ già khoảng cách dần san lấp

Xướng hoạ sắc hương đẹp tuyệt chiêu (Huỳnh Xuân Sơn }


TỰ NHIÊN


Tự nhiên biến động với vần iêu

Thời tiết diễn ra sáng tới chiều

Cây cối thích nghi vì sự sống

Đất đai thấm đậm đổi thay nhiều

Mầm non giữ trọn nguồn gen tốt

Gốc cội di truyền đặc tính yêu

Dù tuổi thế nào không cách điệu

Ung dung thỏa mãn với nhiều chiêu.( Vtc47 11/5/2015)


VẪN CÒN YÊU


Từ vựng ngút ngàn chả một iêu

Mà sao đắm đuối đã bao chiều?

Giai Nhân trao ý nhiêu cho đủ

Mặc khách tặng câu cũng đã nhiều

Đường Luật gian nan xin đừng bỏ

Theo niêm giữ đối để mà yêu

Xa xôi xướng hoạ thêm gần gụi

Khác Tuế đồng khoa giữ vững iêu!(Huỳnh Xuân Sơn )


"Iêu" - NHIỀU !


Đường thi viết mãi vẫn tràn iêu

Chẳng kể khi nao sáng với chiều

Lục bát say nồng bao cảm xúc

Thơ Đường sắc sảo chứa tâm nhiều

Loại nào cũng đặng gieo tình cảm

Thể khác những mong gặt nghĩa yêu

Bạn hữu giao lưu qua vận, chữ

Tha hồ đối cặp vạn vần iêu.( Vtc47 12/5/2015)


GIỮ VẦN "Iêu"


Làm thơ bao ý dụng vần iêu

Đừng để sớm tươi nhạt lúc chiều

Tứ Tuyệt khoan thai khoe ngọc sáng

Tự Do vội vã ẩn duyên nhiều

Luôn cần cảm xúc nâng hồn chữ

Mãi đợi trào dâng ngữ nghĩa yêu

Suốt kiếp không ngơi gom góp tứ

Cùng nhau xướng hoạ giữ vần iêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


Thế Là Yêu !


Vận iêu thiên biến đến là yêu

Dù phải tìm từ kiếm chữ nhiều

Say đắm vịnh ca tình trong sáng

Đam mê xướng tụng nghĩa tươi điều

Tự nhiên đến với lời thân ái

Khách sáo lùi xa tứ cô liêu

Đường luật thân thương sao "hết ý"

Phươn xa có biết thế là yêu ?( Vtc47 16/5/15 )


ý Thơ


Nàng thơ toả dáng gặp bên chiều

Khát vọng thương lòng nhớ bấy nhiêu

Háo hức mong chờ trao nợ nghĩa

Tưng bừng ngóng đợi gửi duyên yêu

Say mơ ngắm nguyệt tình nồng lắm

Đắm mộng nhìn sao ái thắm nhiều

Trọn kiếp cùng nhau vui xướng hoạ

Một đời tao nhã thảng vương chiêu (Huỳnh Anh Tâm - tandat2008)


VẦN THƠ


Gửi nỗi niềm thơ buổi xế chiều

Cho lòng rạng rỡ bớt cô liêu

Người mong ước được neo bờ mộng

Kẻ đợi chờ luôn giữ bến yêu

Tủi sớt tâm hồn vơi mọi thứ

Sầu chia ý tưởng nhẹ bao điều

Vui cười trả lại đời son trẻ

Bỏ hận quên buồn nhớ chắc chiêu !(03.05.2015 Bích Hà)


Vu Vơ


Ủ mộng văn thơ lúc xế chiều

Sóng ngầm cuồn cuộn xiết bao nhiêu

Khi vui lặng lẽ nào đong đếm

Lúc tủi âm thầm há ít nhiều

Tìm nghĩa gửi tình trau một ý

Lựa câu kết bạn luận đôi điều

Sẻ san từng sợi tơ tươi sáng

Lòng dặn riêng mình chớ đổ xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


VUI THƠ GẶP BẠN


Gặp nhau đằm thắm lúc ban chiều

Giấc mộng thơ văn tỏa sắc điều

Hoa cải thu vàng thơm cuối vụ

Trăng lu thơ mộng hút hồn xiêu

Dòng trôi trôi mãi trôi vô tận

Bến đợi đợi hoài đến bấy nhiêu

Ý đẹp lời hay tâm toại nguyện

Chuốt vần thi phú sáng hơn nhiều (Phạm Văn Khảo)


Vui Với Thơ


Vui xướng hoạ thơ buổi xế chiều

Buồn vui câu chữ thoả bao điều

Từng bông hoa nhỏ trao thêm ý

Mấy khúc sông dài cuốn tủi xiêu

Hỡi chị Đường Thi đâu đỉnh núi

Ơi anh Lục Bát biển sâu nhiêu?

Mênh mông ngữ nghĩa tự tâm ghép

Tri kỷ viết lên khát vọng nhiều (Huỳnh Xuân Sơn)


CHIỀU LẶNG


Dịu vợi buồn khi bãng lãng chiều

Mây trời nắng ghé lại bao nhiêu ?

Vần thơ tức tưởi như còn thiếu...

Cánh gió bâng khuâng cuốn lá nhiều

Tiếng nhạc ai hoài ngân viễn xứ

Câu ca biểu cảm kể đôi điều

Trên sông thả nổi con đò ngủ

Lếch thếch hoàng hôn cánh nhạn xiêu !(Thẩm Thỵ Phượng)


Chiều Muộn


Hoàng hôn hiền dịu đắm nghiêng chiều

Mây tím giăng ngang phủ mộng điều

Chị nắng nghẹn ngào ân nghĩa gãy

Anh sao lẳng lặng nối duyên yêu

Bầu trời lồng lộng khơi dòng chảy

Mặt đất thênh thang chọn lối phiêu

Mặc khách tao nhân cùng xướng hoạ

Rộn ràng kết nối đẹp bao nhiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


BẠN VUI


Vui thơ mến bạn buổi nghiêng chiều

Cách trở bao ngày nhớ bấy nhiêu

Muốn xướng cùng người e ý kém

Mong hòa với bạn ngại lời nhiều

Khi vui chén tạc bàn bao nỗi

Lúc hứng ly thù luận những điều

Lắm rượu dư thơ vui biết mấy

Lòng nghe đắm đuối dạ lâng xiêu (Ngọc Rạng)


Duyên Thơ


Thơ dẫn lối nên đỏ ráng chiều

Niềm vui câu chữ thắm bao nhiêu

Lời hoà chia sẻ nào hơn kém

Ý hoạ góp vui chẳng ít nhiều

Chén tạc nâng lên dòng suối bạc

Ly thù đặt xuống áng mây điều

Yên vui mấy lúc say sưa viết

Mặc sóng thần cuồng muốn kéo xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)






Tùng Bách


Bờ vai vững chãi hướng chân mây

Bão giật mưa dầm trải mới hay

Lãng tử chở che ngàn kiếp thẳng

Giai Nhân nương bóng vạn điều ngay

Giá đông lửa hạ chưa hề nản

Bờ vực núi cao chẳng ngại dày

Quân tử một đời không đổi dạ

Thiên thu ghi khắc bóng Tùng này (Huỳnh Xuân Sơn)


DUYÊN XƯỚNG HỌA


Núi Nhạn bao đời vẫn níu mây

Trăm thương vạn nhớ biết ai hay

Thanh mai bến đợi mong duyên tốt

Trúc mã thuyền qua chọn lối ngay

Lướt suối qua truông dù cánh mỏng

Mài nghiên giũa ý bởi mơ dày

Mây trôi nước chảy vui xướng họa

Bóng cả chơi chung thỏa kiếp nầy (NGỌC RẠNG)


Cánh Nhạn


Đại bàng tung cánh giữa cung mây

Thân Nhạn hằng mơ bạn có hay?

Biển bắc vẫy vùng dìu bạn tốt

Rừng nam tung cánh đón người ngay

Câu thơ chớm nở tường vi mỏng

Bài phú vừa bung vỏ trấu dày

Vẫn khát khao ngày lưu bến mộng

Nhỏ nhoi cánh nhạn viết tình này (Huỳnh Xuân Sơn)


NHỜ PHƯỢNG TRAO TIN


Thổn thức canh dài mãi hướng mây

Người ơi đây nhớ,đó còn hay

Rơi bao hạt lệ nam đường rẽ

Ướt mấy tầng khăn bắc dạ ngay

Bước gió thở than duyên phận mỏng

Đường mây khắc khoải giấc mơ dầy

Ngàn năm bến đợi sầu đơn bóng

Gởi Phượng Hoàng trao nỗi nhớ nầy (NGỌC RẠNG)


CHÍCH BÔNG


Chích Bông ngước mãi dõi theo mây

Thầm ước ngày nao sải cánh bay

Ngọc cúc gần bên vui thuở trước

Bồng non xa tít mộng hôm nay

Nôn nao mở cánh về nơi ấy

Khắc khoải dừng chân lại chốn này

Luôn biết phận mình thân bé nhỏ

Nên nuôi khát vọng đợi mai đây (Huỳnh Xuân Sơn)


TÙNG THÔNG


Dáng thẳng vươn trời chẳng lụy mây

Người thì chê dở, kẻ khen hay

Giữa rừng khuất nẻo thân luôn thẳng

Vách núi chênh vênh dáng vẫn ngay

Tuyết phủ kín cành tâm chẳng nản

Mưa giăng ngập lá sức thêm dầy

Tùng thông một kiếp danh quân tử

Bởi trải phong sương thế gian này (Nguyễn Xuân Dương)


Bóng Tùng


Xế chiều ngạo nghễ ngắm hồng mây

Điểm tựa giai nhân vững chãi thay

Bờ vực đôi lần không nghiêng ngả

Dốc cao mấy bận vượt qua ngay

Gian nan từng trải tô tình đậm

Vất vả vừa qua đắp nghĩa dày

Tùng Bách muôn đời ân đức trọng

Xứng danh quân tử bóng Tùng này (Huỳnh Xuân Sơn)


LIỄU ĐÀO


Mỏng mảnh vai gầy nhẹ bóng mây

Hồ xanh rũ tóc Bách nào hay

Mưa cuồng sợ gió lay tàn đổ

Nắng nỏ lo cành héo úa ngay

Ngại hạn luôn đầy sương giá mỏng

Buồn ai mãi thích gỗ cây dày

Dù đào thẳng dạ luôn hồi hộp

Chẳng biết bao giờ đốn liễu đây ?(CHUNG THỊ HẠNH)


Trước Biển


Vai Gầy trước biển ngóng chân mây

Dài rộng nông sâu lội mới hay?

Lững thững bạc đầu yêu vách đứng

Lênh đênh cuộn lòng giận bờ ngay

Bao dòng trong đục về nương náu

Liệu có biết chăng mấy rộng dày

Từng hạt sương buông lời mặn nhạt

Đại dương nhào cuộn sóng về đây (Huỳnh Xuân Sơn)


TÌNH BẠN


Tình đến nhẹ nhàng tựa ánng mây

Bồng bềnh ôm mộng mãi càng hay

Bên nhau vượt khó qua thời khắc

Sát cánh giải nguy ứng kịp ngay

Năm tháng chân thành tài hợp sức

Thời gian thử thách trí nên dày

Tâm đầu mãi nguyện thề son sắt

Ý hợp dài lâu vững thế này.(Võ Thanh Cường Vtc47 13/12/2014)


Trọn Vẹn


Bên mình hạnh phúc ngỡ trên mây

Vất vả dựng xây thấy mới hay

Bữa đói bữa no lưng vẫn thẳng

Aó manh chiếu rách dạ luôn ngay

Noi gương tiên tổ trí tâm sáng

Gìn giữ gia phong phúc đức dày

Vẫn biết xuôi dòng còn trắc trở

Rằng hay sống đẹp gắng từng ngày. (Huỳnh Xuân Sơn)


BÁCH TÙNG


Thiếp với chàng nghiêng ngắm nghía mây

Bồng bềnh lả lướt rộn cười hay

Trao về bạn tốt tâm hồn sáng

Gửi đến người thương ý nghĩ ngay

Nỗi nhớ ngàn năm Tùng mãi đậm

Niềm yêu vạn tháng Bách luôn dày

Hai mình một bóng luôn dìu dắt

Mãi nguyện vì nhau suốt kiếp này !(12.12.2014 Bích Hà)


Tự Bạch


Thong thả trời chiều gió tiễn mây

Nắng mưa bão tố đã từng hay

Sóng xô cô lữ tâm luôn tịnh

Lốc cuốn độc hành dạ vẫn ngay

Sương Nắng chắt chiu tình mãi đậm

Tin yêu gom góp phúc thêm dày

Biết trao đúng lúc ngàn hoa thắm

Sẽ nhận phúc ân rạng kiếp này (Huỳnh Xuân Sơn)


Vợ Chồng


Vợ giỏi chồng tài đứng ngắm mây

Tâm hồn thả những áng văn hay

Thi nhân ý đẹp lòng trong trắng

Nhạc sĩ cao tài dạ thẳng ngay

Hát vút âm vang từng nốt nhạc

Ngâm trầm đọng ý tập thơ dày

Đời nay có mấy ai hơn thế

Bách đứng song đôi với Tùng này (Vũ Hữu Cự)


Tình Tôi


Thơ văn mang trải giữa tầng mây

Khâm phục bao người ý tứ hay

Chưa dám nhận danh Nhạc sĩ ấy

Thi nhân nào phải lợi buông ngay

Tâm tư vời vợi treo khuông nhạc

Tình nghĩa nặng sâu vẽ nốt dày

Nhìn xuống hay lên đều chẳng đặng

Song đôi mình ngắm một nơi này (Huỳnh Xuân Sơn)


DÁNG TÙNG

Nâng chén trà thơm ngẫm cuộc đời

Bao mùa hưu hắt vẫn xanh tươi

Thân tùng đâu ngại dầm sương lạnh

Cội bách từng quen tắm gió trời

Gốc trụ vững vàng trong bão táp

Cành vươn thế trực giữa mây trôi

Ủ nguồn nhựa quí ươm mầm sống

giữ đức thanh cao mặc thế thời !(Bình Thành)


Dòng Trôi


Hy vọng ấm êm hết cuộc đời

Năm qua tháng lại vẫn hồng tươi

Dẫu bao giông tố bên dòng chảy

Vẫn giữ niềm tin phía cuối trời!

Gạn đục sóng yên tình lắng đọng

Khơi trong bể lặng nghĩa không trôi

Một đời cần mẫn thơ nào phụ

Tâm ý sáng trong ắt gặp thời (Huỳnh Xuân Sơn)


Cây Liễu


thướt tha buông xuống trong chiều vắng

liễu mềm nhưng chẳng kém tùng đâu

nắng đổ trưa hè thanh dáng đẹp

mưa trút chiều đông chẳng cuối đầu

thâm tình quân tử ngàn năm nhớ

đạo nghĩa má hồng một thuở quên?

tùng bách nam nhi là thân gỗ

liễu rũ má đào cũng mang tên.(Nguyễn Văn Thành- Kebatai)


Liễu Chờ

Xám ngắt chiều đông rũ nỗi đau

Thướt tha dáng liễu tỏ tường đâu?

Miên man nắng hạ ngời hoa đỏ

Đón gió bấc chao rẽ duyên đầu

Lãng tử dừng chân nào có thấu

Giai nhân cô lẻ mộng ngày sau

Dẻo dai chống chọi chờ xuân đến

Lộc biếc vươn mình ta có nhau (Huỳnh Xuân Sơn)


Vu Vơ


Ủ mộng văn thơ lúc xế chiều

Sóng ngầm cuồn cuộn xiết bao nhiêu

Khi vui lặng lẽ nào đong đếm

Lúc tủi âm thầm há ít nhiều

Tìm nghĩa gửi tình trau một ý

Lựa câu kết bạn luận đôi điều

Sẻ san từng sợi tơ tươi sáng

Lòng dặn riêng mình chớ đổ xiêu


Cảm Xúc


Bình minh rạng rỡ giữa trời đêm

Bối rối tìm trao ánh mắt mềm

Chị níu tóc phai gom sức mạnh

Anh nương vai nhỏ gạn bình yên

Tương phùng một bận tâm bừng sáng

Gặp gỡ bao lần ảo thật thêm

Vẫn biết ước mơ giờ khó đặng

Khát khao một bận lại bên em


Nỗi Vui


Cạn cả một bầu ngẫm nỗi vui

Đặt nâng chầm chậm rót bùi ngùi

Kề vai phu phụ thơm nồng đọng

Sát cánh tâm giao cay đắng trôi

Vẫn biết sông kia về với biển

Lòng ta thanh thản nhập dòng khơi

Bao ngày ủ kín chờ men dậy

Say tỉnh không qua phận số người


Chùm Thơ Kỷ Niệm 47 bài.

( Vô Đề với 46 bài Hoạ và Hồi Hoạ)


Vô Đề


Một hồn thơ đẹp đắm trong chiều


Tâm chở nặng tình lốc cuốn xiêu


Hiền Thục âm thầm gom vạn ý


Ác Nhân hăm hở phá bao điều


Chân trời ngơ ngẩn vầng mây trắng


Góc biển bơ vơ một cánh diều


Còn đó khát khao lòng thiếu phụ


Ai người quân tử hiểu bao nhiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


1-Tình Thơ


Duyên thơ bén gót tuổi về chiều

Khát vọng sẻ chia có lẽ nhiều

Lúc chị hân hoan khoe bến mộng

Khi anh chán nản bỏ thuyền yêu

Suy mình ra bạn vui buồn biết

Ngẫm dạ tỏ lòng thấy mọi điều

Tự nhủ ngắn dài do đối diện

Mà sao vẫn cứ mãi đăm chiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


2-HƯỞNG CHÚT THƯ NHÀN


Nhìn bóng hàng cây chếch ngả chiều

Đường đời sải bước đã qua nhiều

Một thời mơ mộng buồn xa cách

Tới buổi xuân lai tiếc thủa yêu

Gặp bạn thi đàn vui sớm tối

Thả vần gửi gấm biết bao điều

Văn minh xã hội nâng tầm vóc

Hưởng chút thư nhàn thử quái chiêu . (Bình Thành)


3-Chiều Muộn


Mây Hồng chuyển Tím lúc về chiều

Giông lốc vừa qua mộng vợi nhiều

Buổi sớm nắng lên trao khát vọng

Hoàng hôn sương xuống ngỏ lời yêu

Thi Đàn mở lối xây muôn ý

Bạn hữu sẻ chia sớt vạn điều

Thơ Phú xanh tươi cây hạnh phúc

Xin đừng bẻ nhánh dụng bằng chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


4- TÂM GIAO

Bờ tây bóng đổ gió hiu chiều

Vạn dặm sơn hà xót bấy nhiêu

Cảm với bạn lòng tình vô hạn

Mơ tìm tri kỉ dạ lâng nhiều

Hòa câu tương hợp cho vẹn lẽ

Xướng khúc tao phùng đặng trọn điều

Có bạn tâm giao thơ ngộ ý

Càng say đắm đuối dáng tà xiêu (Ngọc Rạng)


5- ĐỘNG VIÊN


Chỉ bẩy chữ thôi cũng đã chiều

Cảm thông bạn hữu động viên nhiều

Thơ ra còn vụng khi dùng chữ

Dù có vận sai vẫn được yêu

Thú thực trở trăn vì xướng họa

Mới đang cày phá vỡ đôi điều

Chỉ màng có bạn hiền sang đọc

Chia sẻ đường thi lúc xế chiều.(Võ Thanh Cường)


6- NHẮN BẠN


Tám câu bảy chữ sớm sang chiều

Tìm cách vượt qua lỗi bệnh nhiều

Mỗi ý chôn sâu tình lắng lại

Dăm từ thả nổi đọc thêm yêu

Ai ham Xướng hoạ ngày đêm luyện

Là bước thong dong ngắm mọi điều

Vẫn biết Đường Thi không dễ viết

Từ từ học hỏi tỏ từng chiêu (Huỳnh Xuân Sơn )


7- GỬI LỜI


Ngẫm hiểu đôi câu bạn nhắn chiều

Càng thêm thôi thúc luyện gan nhiều

Bao nhiêu từ ngữ gom dồn nén

Chừng ấy ý thơ tích để yêu

Người có tài năng khuyên cố đọc

Kẻ chưa thành đạt nhủ bao điều

Giao lưu học hỏi cùng nhau biết

Xướng họa tìm ra những bộ chiêu (Võ Thanh Cường )


8- ĐÁP LỜI


Bạn hữu nơi đây tuổi xế chiều

Tâm tư muốn gửi chữ câu nhiều

Thơ Đường vốn dĩ xưa nay khó

Kỳ cựu còn sai huống chỉ yêu*

Cổ thụ uyên thâm nào muốn dạy

Đành thôi tự học hỏi từng điều

Cùng người vui vẻ chăm xướng hoạ

Qua lại giao lưu chớ dụng chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn )


9-VẬN IÊU


Đã vài hôm tán thưởng vần iêu

Để mãi tụng ca cảnh xế chiều

Nét đẹp phô ra về đọạn cuối

Vẻ tươi khép lại bỏ hơi nhiều

Phải chăng cao tuổi màng an phận

Vì thế người già muốn nựng yêu

Thi phú đồng hành thêm động não

Lại vui vẻ.. tiếp với vần iêu. (Võ Thanh Cường 8/5/15)


10- VẦN IÊU


Phải chăng bóng xế chán vần iêu

Nắng sớm hồng tươi nhạt cuối chiều

Rất khó giao lưu bằng xướng hoạ

Dễ dàng hồi đáp cám ơn nhiều

Xin đừng an phận buông câu chữ

Hãy cứ bước đi dệt tiếng yêu

Tri kỷ gieo thơ nào dễ kiếm

Hằng mong bạn hữu tiếp vần iêu (Huỳnh Xuân Sơn )


11-VẪN YÊU


Bóng xế nhưng đời thích vận iêu

Thẩn thơ xướng họa cảnh về chiều

Nghĩ rằng vượt dốc Thi Đường khó

Phải biết cảm ơn sử sách nhiều

Tâm đắc luật niêm ngâm chữ nhớ

Ham mê cặp đối vịnh lời yêu

Nghĩa tình sâu đậm ai nào kể

Giữ trọn bao nhiêu thoải bấy nhiêu.(Võ Thanh Cường 9/5/15)


12- GIỮ VẦN IÊU?


Tâm tư muốn nói nhạt vần iêu

Thay đổi làm sao viết được chiều

Thôi hãy tìm từ thay thế chỗ

Miễn sao chở được ý tuôn nhiều

Bánh xe niêm luật quay đủ nghĩa

Bát Cú tám câu ghép vừa yêu

Xướng hoạ góp vui tình bạn hữu

Cùng nhau nối vận đẹp bao nhiêu ( Huỳnh Xuân Sơn )


13-VẪN LÀ IÊU !


Vẫn mãi còn vang vọng vần iêu

Để cho anh vớt cảnh ban chiều

Ngày ngày ra ngắn chân trời mới

Lại thấy ngẩn ngơ nỗi nhớ nhiều

Tuổi tre một thời quên sự sống

Để giành giật lấy những niềm yêu

Tuổi cao trí óc còn minh mẫn

Đạo đức đã từng chẳng háo nhiêu.(Võ Thanh Cường 9/5/15)


14-GIỮ MẦU VẬN IÊU


Xin giữ trọn màu của vận iêu

Hồng tươi buổi sớm tím về chiều

Hạt mầm vừa nảy hoàng hôn thắm

Cành Cội vươn cao đỏ ráng nhiều

Câu chữ xanh tươi tô cuộc sống

Hồn thơ đằm thắm điểm tình yêu

Trẻ già khoảng cách dần san lấp

Xướng hoạ sắc hương đẹp tuyệt chiêu (Huỳnh Xuân Sơn }


15- TỰ NHIÊN


Tự nhiên biến động với vần iêu

Thời tiết diễn ra sáng tới chiều

Cây cối thích nghi vì sự sống

Đất đai thấm đậm đổi thay nhiều

Mầm non giữ trọn nguồn gen tốt

Gốc cội di truyền đặc tính yêu

Dù tuổi thế nào không cách điệu

Ung dung thỏa mãn với nhiều chiêu.( Vtc47 11/5/2015)


16- VẪN CÒN YÊU


Từ vựng ngút ngàn chả một iêu

Mà sao đắm đuối đã bao chiều?

Giai Nhân trao ý nhiêu cho đủ

Mặc khách tặng câu cũng đã nhiều

Đường Luật gian nan xin đừng bỏ

Theo niêm giữ đối để mà yêu

Xa xôi xướng hoạ thêm gần gụi

Khác Tuế đồng khoa giữ vững iêu!(Huỳnh Xuân Sơn )


17- "Iêu" - NHIỀU !


Đường thi viết mãi vẫn tràn iêu

Chẳng kể khi nao sáng với chiều

Lục bát say nồng bao cảm xúc

Thơ Đường sắc sảo chứa tâm nhiều

Loại nào cũng đặng gieo tình cảm

Thể khác những mong gặt nghĩa yêu

Bạn hữu giao lưu qua vận, chữ

Tha hồ đối cặp vạn vần iêu.( Vtc47 12/5/2015)


18- GIỮ VẦN "Iêu"


Làm thơ bao ý dụng vần iêu

Đừng để sớm tươi nhạt lúc chiều

Tứ Tuyệt khoan thai khoe ngọc sáng

Tự Do vội vã ẩn duyên nhiều

Luôn cần cảm xúc nâng hồn chữ

Mãi đợi trào dâng ngữ nghĩa yêu

Suốt kiếp không ngơi gom góp tứ

Cùng nhau xướng hoạ giữ vần iêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


19- Thế Là Yêu !


Vận iêu thiên biến đến là yêu

Dù phải tìm từ kiếm chữ nhiều

Say đắm vịnh ca tình trong sáng

Đam mê xướng tụng nghĩa tươi điều

Tự nhiên đến với lời thân ái

Khách sáo lùi xa tứ cô liêu

Đường luật thân thương sao "hết ý"

Phươn xa có biết thế là yêu ?( Vtc47 16/5/15 )


20- ý Thơ


Nàng thơ toả dáng gặp bên chiều

Khát vọng thương lòng nhớ bấy nhiêu

Háo hức mong chờ trao nợ nghĩa

Tưng bừng ngóng đợi gửi duyên yêu

Say mơ ngắm nguyệt tình nồng lắm

Đắm mộng nhìn sao ái thắm nhiều

Trọn kiếp cùng nhau vui xướng hoạ

Một đời tao nhã thảng vương chiêu (Huỳnh Anh Tâm - tandat2008)


21- Khúc Tình Thơ


Thơ cỗi khốc khô nắng quái chiều

Sương mai mấy giọt đặng bao nhiêu?

Nảy mầm khi luật vừa thông tỏ

Gặp lúc bệnh giăng chặn lối nhiều

Vẫn biết nuôi cây cần tưới tắm

Rằng hay chẳng thể trút muôn điều

Tỏ tường đôi khúc đừng tuôn chảy

Kẻo gặp vực sâu mộng ắt xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


22- VẦN THƠ


Gửi nỗi niềm thơ buổi xế chiều

Cho lòng rạng rỡ bớt cô liêu

Người mong ước được neo bờ mộng

Kẻ đợi chờ luôn giữ bến yêu

Tủi sớt tâm hồn vơi mọi thứ

Sầu chia ý tưởng nhẹ bao điều

Vui cười trả lại đời son trẻ

Bỏ hận quên buồn nhớ chắc chiêu !(03.05.2015 Bích Hà)


23- Với Thơ


Duyên bén với thơ lúc ngả chiều

Ưu phiền rắc rối gặp thêm nhiêu?

Câu hoà vẫn muốn vui chia bạn

Bài hoạ hoài mong sẻ tủi nhiều

Mấy lúc vô tư nào hiểu lẽ

Rằng khi đàm đạo vỡ bao điều

Thì thôi bạn ít bè đông vậy

Ngẫm nghĩ sâu xa chớ đổ xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


24= Ý THƠ


Thi phú ngợi ca cảnh xế chiều

Đã thân câu chữ chẳng nên nhiều

Lúc đầu chưa hiểu niềm mơ mộng

Sau đó tìm ra nỗi đáng yêu

Ý họa răn mình vui bạn biết

Thơ hòa tự nhủ nhớ muôn điều

Nhân tình thế thái nhiều phương diện

Ứng xử vô tư chớ độc chiêu (Võ Thanh Cường)


25- Ý Thơ


Say mê câu chữ tuổi xế chiều

Vần thơ lai láng thật đáng yêu

Trông lên trời cao xanh lồng lộng

Ngắm cảnh núi non hiểm trở nhiều

Ý thơ sâu thẳm biết bao điều

Gửi cả niềm tin yêu cuộc sống

Hoa lá thắm tươi luôn vẫy gọi

Tình yêu hạnh phúc biết bao nhiêu.(ngô Thị Thảo)


26- CẢM HỨNG


Cảm hứng vần thơ cảnh giữa chiều

Nguồn vui tràn ngập thế là yêu

Con đường nghệ thuật cao vời vợi

Thể loại văn chương cũng rất nhiều

Lục bát nhẹ nhàng mà tế nhị

Thơ đường chặt chẽ với nhiều điều

Bạn bè gặp gỡ giao lưu mãi

Xướng họa bao nhiêu quý bấy nhiêu.(Võ Thanh Cường)


27- GIẬN CHỒNG !


Em đợi anh ơi, bóng ngã chiều

Anh ngồi cố chén cụng ly nhiều

Tửu vào quên hết sao mà hiểu

Say rượu mơ màng tính chuyện yêu

Nhếch mép anh cười dê rất điệu

Râu ria nhún nhảy liếc thương kiều

Bất ngờ nàng giận bay lôi chiếu

Cuốn gọn trói chàng ôi tuyệt chiêu.(langquyhaunangmai)


28- XIN LỖI !


Tâm trạng mấy ông tuổi xế chiều

Tự nhiên, ham muốn... cũng hơi nhiều

Nghỉ ngơi đã uống nhiều chai rượu

Nói chuyện đem lời muốn được yêu

Nhiều lúc vui đùa chơi vũ điệu

Đôi khi nịnh vợ vẻ yêu kiều

Làm em giận rỗi lòng áy náy

Xin lỗi nhé, anh sẽ đổi chiêu.(Võ Thanh Cường)


29- Vu Vơ


Ủ mộng văn thơ lúc xế chiều

Sóng ngầm cuồn cuộn xiết bao nhiêu

Khi vui lặng lẽ nào đong đếm

Lúc tủi âm thầm há ít nhiều

Tìm nghĩa gửi tình trau một ý

Lựa câu kết bạn luận đôi điều

Sẻ san từng sợi tơ tươi sáng

Lòng dặn riêng mình chớ đổ xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


30- VUI THƠ GẶP BẠN


Gặp nhau đằm thắm lúc ban chiều

Giấc mộng thơ văn tỏa sắc điều

Hoa cải thu vàng thơm cuối vụ

Trăng lu thơ mộng hút hồn xiêu

Dòng trôi trôi mãi trôi vô tận

Bến đợi đợi hoài đến bấy nhiêu

Ý đẹp lời hay tâm toại nguyện

Chuốt vần thi phú sáng hơn nhiều (Phạm Văn Khảo)


31- Vui Với Thơ


Vui xướng hoạ thơ buổi xế chiều

Buồn vui câu chữ thoả bao điều

Từng bông hoa nhỏ trao thêm ý

Mấy khúc sông dài cuốn tủi xiêu

Hỡi chị Đường Thi đâu đỉnh núi

Ơi anh Lục Bát biển sâu nhiêu?

Mênh mông ngữ nghĩa tự tâm ghép

Tri kỷ viết lên khát vọng nhiều (Huỳnh Xuân Sơn)


32- CHIỀU LẶNG


Dịu vợi buồn khi bãng lãng chiều

Mây trời nắng ghé lại bao nhiêu ?

Vần thơ tức tưởi như còn thiếu...

Cánh gió bâng khuâng cuốn lá nhiều

Tiếng nhạc ai hoài ngân viễn xứ

Câu ca biểu cảm kể đôi điều

Trên sông thả nổi con đò ngủ

Lếch thếch hoàng hôn cánh nhạn xiêu !(Thẩm Thỵ Phượng)


33- Chiều Muộn


Hoàng hôn hiền dịu đắm nghiêng chiều

Mây tím giăng ngang phủ mộng điều

Chị nắng nghẹn ngào ân nghĩa gãy

Anh sao lẳng lặng nối duyên yêu

Bầu trời lồng lộng khơi dòng chảy

Mặt đất thênh thang chọn lối phiêu

Mặc khách tao nhân cùng xướng hoạ

Rộn ràng kết nối đẹp bao nhiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


34- BẠN VUI


Vui thơ mến bạn buổi nghiêng chiều

Cách trở bao ngày nhớ bấy nhiêu

Muốn xướng cùng người e ý kém

Mong hòa với bạn ngại lời nhiều

Khi vui chén tạc bàn bao nỗi

Lúc hứng ly thù luận những điều

Lắm rượu dư thơ vui biết mấy

Lòng nghe đắm đuối dạ lâng xiêu (Ngọc Rạng)


35-Duyên Thơ


Thơ dẫn lối nên đỏ ráng chiều

Niềm vui câu chữ thắm bao nhiêu

Lời hoà chia sẻ nào hơn kém

Ý hoạ góp vui chẳng ít nhiều

Chén tạc nâng lên dòng suối bạc

Ly thù đặt xuống áng mây điều

Yên vui mấy lúc say sưa viết

Mặc sóng thần cuồng muốn kéo xiêu (Huỳnh Xuân Sơn)


36- Thi hữu


Thi hữu bên nhau cảnh bến chiều

Giao lưu thoải mái cứ nên nhiêu

Bao nhiêu lời xướng đều là ít

Chừng ấy câu hòa chẳng kể nhiều

Tâm huyết hiểu nhau cùng một lẽ

Say sưa qua lại cũng chung điều

Vịnh ngâm rượu uống nên tình lúy

Cứ họa tháng ngày tránh nghĩa xiêu.(Võ Thanh Cường Vtc47 22/5/15)


37- Thơ Cám Ơn!

Trân quý hồn thơ buổi cuối chiều

Nâng niu câu chữ thảo vần iêu

Khi anh gửi hoạ hương câu ngát

Lúc chị mang trao thắm mộng điều

Chưa đặng ngọt ngào theo luật thế

Nhưng hoài đắm đuối giữ vì yêu

Nơi này hội tụ tình thi hữu

Hai sáu bài thơ nối kết nhiều!(Huỳnh Xuân Sơn)

-

38 ĐỒNG THANH

Cảm ơn bầu bạn đã sang chiều

Mà vẫn chân thành với vận iêu

Chị xướng đưa câu mong gợi ý

Anh hòa tìm chữ muốn tra điều

Bao người thăm ghé lưu vần mến

Tất cả vô nhà nhắn chữ yêu

Hai Sáu bài thơ tình để lại

Diễn đàn hứa hẹn gặp nhau nhiều.(Võ Thanh Cường 19/5/15)


39- NẶNG TÌNH BẠN HỮU


Hạ đỗ thềm cây nắng thẳm chiều

Ngầu lên mắt đỏ khát khao nhiều

Mây vờn khởi trí vào miền mộng

Gió thổi khơi hồn đến cõi yêu

Bạn thả dòng thơ ngời vạn ý

Mình tuông mạch phú toả muôn điều

Trau lòng thắt chặt tình thi hữu

Xướng hoạ nồng nàn lắm vọng chiêu (27/5/2015- Huỳnh Anh Tuấn)


40- YÊU THƠ


Trở trăn chi nữa lúc về chiều

Tri kỷ hiểu nhau chẳng nói nhiều

Mới gặp giao lưu ngờ biển động

Ngày sau thả chữ mộng thuyền yêu

Đường Thi sóng vỗ xô muôn ý

Lục Bát dòng trôi đọng mấy điều

Vẫn biết yêu thơ cần gắng gượng

Tâm Bình cảm nhận ngó lơ chiêu! (Huỳnh Xuân Sơn)


41- ĐOẠN TÌNH HƯ ẢO

Thơ lòng oi ả Hạ nghiêng chiều

Gió lắm mà lòng mát đặng nhiêu

Ngẫm lại thân mình tài trí kém

May nhờ nghĩa bạn giúp cho nhiều

Thầm mơ bến mộng sầu bao lẽ

Chợt tỉnh càn khôn thấu mọi điều

Đoạn mối tương tư trong ảo giác

Lâng say thơ rượu dáng tà xiêu (Ngọc Rạng)


42- LƯỚT SÓNG


Mang cặp thuyền thơ với gió chiều

Đè lên ngọn sóng lướt xiêu xiêu

Chân mai uyển chuyển mơ bao vẻ

Dáng ngọc vòng veo ước mọi điều

Sóng bổ bập bùng bay tợ cá

Nước tung trắng xóa lượn như diều

Muốn qua sóng lớn nên trì chí

Thục nữ tài cao mộng bấy nhiêu? (Ngọc Rạng)


43- Vô Đề

Thơ bay trong mộng gió ban chiều

Rượu mật tâm tình cơn lốc xiêu?

Thục nữ chở tình qua bến nhớ

Anh hùng vác mộng xuống thuyền yêu

Ngớ ngẩn thả hồn theo mây trắng

Bơ vơ buông gió thổi cánh diều

Cô đơn thiêu cháy lòng thiếu phụ

Hỏi người quân tử biết bao nhiêu? (Tạ Dương Thương)


44- MỘNG THƠ BAY


Mộng mãi trăm hoa ngát sớm chiều

Thư nhàn rượu mật ngưỡng liêu xiêu

Văn đầm bướm lượn hoa hàm tiếu

Ý rộng chim vờn trái ấp iu

Gạn vấn bình tâm vui gấm nhiễu

Lần dò tính tịnh đẹp nhung điều

Thơm hương dào dạt thiên huyền diệu

Phụng múa loan vầy uyễn chuyễn chiêu (Thẩm Thỵ Phượng)


45-Tự Cứu Mình


Đứng giữa vườn thơ níu ánh chiều

Xin đừng ngao ngán bụi làm xiêu

Thị phi miệng thế bày trăm kiểu

Nhật nguyệt chân mây tỏ mọi điều

Ta giữ câu bình chùng thấp giọng

Là mong thơ ấy vượt cao diều

Dẫu ai hiểu lệch đừng suy sụp

Còn lắm bạn bè chẳng bấy nhiêu.(THƯ HOÀNG- 5/4/15)


46- Hãy Vui


Níu chi ánh nắng đã về chiều

Cứ để hoàng hôn cuốn nó xiêu

Nắng Quái xiên ngang xô lửa cháy

Bình minh ló rạng bọc mây điều

Vẫn luôn phòng lạnh khi giông đến

Rắng biết né mưa lúc dán diều

Một trái tim hồng vui nhịp đập

Dẫu cho buồn chút đáng bao nhiêu (Huỳnh Xuân Sơn)






ngâm họa vần thơ mỗi sớm chiều

quẳng gánh lo sầu hết cô liêu

an nhiên vui thú cùng nhân thế

tự tại nô đùa với mộng yêu

ly trà thơm ngát làn khói quyện

chén rượu ngọt ngào ảo mộng phiêu

mặc đời nghiêng ngã ta vẫn thế

ngâm họa vần thơ mỗi sớm chiều.


bài tham gia đã chậm, hết thời gian. nhưng vẫn xin được góp vui.Thành


Vần thơ trao gửi kể chi chiều

Cứ viết theo tình đuổi chữ liêu!

Mỗi sớm giao lưu lời nhắn lại

Để hoàng hôn xuống mộng cùng phiêu

Tri âm nào kể đầu đen bạc

Tri kỷ đâu màng bạn ghét yêu

Cứ đến cùng nhau khi có thể

Ngày mai nắng ửng ắt vui nhiều


XUÂN


Xuân thả tơ vàng treo nắng mai

Xuân neo dáng ngọc tuổi trâm cài

Xuân khoe đoá cúc duyên đằm mãi

Xuân nhắc nụ hồng sắc sẽ phai

Xuân gọi lời yêu tràn lối mộng

Xuân xây tổ ấm rạng tương lai

Xuân mong đôi lứa trao thề ước

Xuân chẳng bao giờ lỗi hẹn ai (HXS)


MƯA XUÂN


Nhiều hạt xuân buồn níu giữ nhau

Phải chăng xuân biết chúng về đâu

Xuân se sợi nhớ mây thay sắc

Xuân dệt khăn thương nước giữ màu

Lặng lẽ xuôi nguồn xuân lắng lại

Hay là xuân chảy ngược dòng châu

Một mai về bến mưa xuân nhớ

Buổi nắng xuân về hẹn đã lâu (HXS)














Khúc Thơ Lòng


Say mê đắm đuối tự bao giờ

Xa cách một ngày nhớ lắm cơ

Tùng bách dựa câu tìm bến mộng

Cúc hồng neo vận kiếm sông mơ

Tâm tư chọn ý ngâm cùng bạn

Niềm nỗi gieo tình họa với thơ

Hoa mỹ ngôn từ không cạn nghĩa

Biển thơ quả thật rộng không ngờ!






Tự Khúc


Thơ văn mang trải giữa tầng mây


Khâm phục bao người ý tứ hay


Chưa dám nhận danh Nhạc sĩ ấy


Thi nhân vừa tặng đã xa ngay


Tâm tư vời vợi treo khuông nhạc


Tình nghĩa nặng sâu vẽ nốt dày


Nhìn xuống hay lên đều chẳng đặng


Sóng đôi mình ngắm một nơi này


Cánh Nhạn


Đại bàng tung cánh giữa cung mây


Thân Nhạn hằng mơ bạn có hay?


Biển bắc vẫy vùng dìu bạn tốt


Rừng nam tung cánh đón người ngay


Câu thơ chớm nở tường vi mỏng


Bài phú vừa bung vỏ trấu dày


Vẫn khát khao ngày lưu bến mộng


Nhỏ nhoi cánh nhạn viết tình này


VỌNG CỐ HƯƠNG.


Tuổi nào cơm áo phải lên đường.


Chớp mắt trên đầu tóc đẫm sương.


Còn đó dặm trường ghi tạc dạ.


Vẫn đây nẻo cũ mãi hoài vương.


Dầu cho xứ Quảng giờ ly biệt.


Hãy nhớ Bình Dương suốt kiếp thương.


Bạn hữu gia đình thân thuộc ấy.


Sẻ san nỗi nhớ vọng quê hương.(Huỳnh Phú Vang)


SUY NGẪM


Lặng lẽ trên bàn mấy chiếc ly


Giọt rơi đều đặn gõ điều gì?


Cà phê từng giọt đời đen sánh


Nước lọc mấy lần phận trắng chi


Ngẫm nghĩ bao lâu đầu bạc biết


Suy tư mấy lúc tỏ xuân thì?


Dòng đời cuộn chảy đâu dừng lại?


Có phải biển khơi chặn lối đi!


Huỳnh Phú Vang


Với Cảm Thơ


Cảm thơ từng ý tặng cho đời


Bằng ánh mắt tâm sáng khắp nơi


Thấm ý đôi câu dào dạt chảy


Cảm hồn từng khúc khát khao khơi


Yêu thương gom nhặt nâng niu thả


Hờn tủi nắm buông mạnh mẽ rơi


Vẫn biết khó khăn nào tránh khỏi


Cảm thơ từng ý tặng cho đời






Vô Đề


Một hồn thơ đẹp đắm trong chiều


Tâm chở nặng tình lốc cuốn xiêu


Hiền Thục âm thầm gom vạn ý


Ác Nhân hăm hở phá bao điều


Chân trời ngơ ngẩn vầng mây trắng


Góc biển bơ vơ một cánh diều


Còn đó khát khao lòng thiếu phụ


Ai người quân tử hiểu bao nhiêu






Xuân Ước Nguyện


Xuân mong đất nước được thanh bình


Xuân nguyện tâm ngời sáng chữ Minh


Xuân rạng rỡ trao màu nắng mới


Xuân thanh thoát tặng áng thơ xinh


Xuân cầu trăm họ luôn trường thịnh


Xuân khiến lứa đôi mãi vẹn tình


Xuân đến xuân đi xuân lại đến


Xuân sang hạnh phúc mọi gia đình


Huỳnh Phú Vang






Đón Xuân Vui


Mùa hội khai Xuân đã đến rồi


Ngàn hoa khoe sắc nụ cười tươi


Giai nhân e ấp bên song đợi


Mặc khách nôn nao dõi cuối trời


Một đoá duyên hồng đang hé nở


Dây tơ tình óng đã se rồi


Khúc ca rộn rã vọng vang khắp


Là kết nhân duyên hạnh phúc ngời






KHÚC CA XUÂN


Xuân về rộn rã khắp gần xa

Xuân tặng đất trời hương sắc hoa

Xuân chúc người già tăng Tuổi thọ

Xuân Mừng bạn trẻ phát tài đa

Xuân Nhà sum họp thêm Phúc đó

Xuân Nước bình an đặng Lộc mà

Xuân giục muôn lòng trao ước nguyện

Xuân này vang vọng khúc hoan ca.


Nỗi Niềm


Buồn tủi cô đơn lúc chớm đông

Đớn đau nén mãi với thương mong

Số trời đã buộc xin ngừng bạc

Duyên phận đừng buông ước thắm nồng

Lấp lánh ảo hư ngờ đã óng

Khiêm nhường sắc nước đặng tình hồng

Tóc phai hắt bóng triều dâu bể

Thờ thẫn một mình hỏi giận không?


Hoài Niệm


Mịt mù phía ấy buổi tàn đông

Để lạc ngõ về dẫu ước mong

Thầm nhắc nơi này tơ óng mướt

Lặng nghe lối ấy nhạt môi hồng

Sợi dây tình đứt lìa đôi ngả

Mối nối duyên bung tắt lửa nồng

Vẫn tưởng trời quang sương giá hết

Nào hay mưa trút trắng bên sông


Hoài Đông


Sợ vương chút lạnh buổi tàn đông

Sẽ giá băng đeo phủ trắng lòng

Mưa bụi âm thầm ngăn nghĩa nặng

Nắng vàng mê mải thả tình nồng

Mối duyên ngày đó dây tơ đứt

Lạc bước giờ đây nhạt má hồng

Thu đến đông đi xuân bất tận?

Hay là suốt kiếp đợi bằng không?


Xuân Nhớ


Xuân mở cửa chào tiễn biệt đông

Én về cùng nắng chở niềm mong

Bông Mai e ấp lời sâu đậm

Đóa cúc đắm say ý mặn nồng

Một bận hoa cười vương vấn mãi

Đôi lần gió ngỏ cứ hoài trông

Biết rằng lối ấy mờ rêu phủ

Vẫn khát khao về ai biết không?


Hoài Đông


Cuối đông lối cũ phủ sương mờ

Tình đấy lòng đây vẫn mãi mơ

Hò hẹn trao nhau bao mộng đẹp

Âm thầm ghi lại bấy vần thơ

Ngờ rằng sông dài như hờ hững

Đâu biết giai nhân luống hững hờ

Một khúc tâm tư nào đã thỏa

Đôi khi muốn ghép chữ ngu ngơ


Hằng Mơ


Niềm vui tràn ngập ở nơi này

Thơ phú muôn nhà trao đắm say

Sớm đến Thơ Tình khoe mộng đẹp

Chiều sang Cuộc sống gặp vui thay

Ước ao thuyền lướt xuôi dòng biếc

Khát vọng cập bờ khẳm ý hay

Mơ mãi một ngày Đường Luật đến

Hằng mong sẽ đặng dịp Xuân này






Với Thơ Đường


Vẫn biết thơ Đường khó lắm thay

Làm sao sắp chữ tứ dâng đầy?

Chị Đề gợi ý đâu ngoài biển

Anh Thực giấu tình tận cõi mây

Niêm Luật mong thông cần hỏi bạn

Đối Vần muốn thạo phải tầm thầy

Gắng công rèn dũa từng câu một

Viết trọn một bài sẽ thấy say


ĐÔNG VỀ


Vẫn nhớ đông về dẫu ở Nam

Nắng gieo nên nỗi lệ đôi hàng

Bao năm gió bấc tràn sông biếc

Bấy bận sương giăng phủ mộng vàng

Lời ngỏ vừa trao mù rớt xuống

Câu thề chưa nhận giá leo sang

Phương trời cách biệt chia mưa nắng

Mơ chốn tương phùng lệ chứa chan


Xuân Về


Xuân về rộn rã Bạn hay không?

Xuân khúc khích ai nũng nịu chồng

Xuân hé nụ mai tô má thắm

Xuân ru cánh gió dịu môi hồng

Xuân tràn ra ngõ nô cùng nắng

Xuân bước qua đồi rỡn với sông

Xuân sánh vai anh bên chị nữa

Xuân đang ca hát dậy niềm mong


Ước


Ước nguyện trời trao Ước hiển linh

Ước mong thắm đẫm chữ ân tình

ước cho hạnh phúc bao đôi lứa

Ước muốn yên vui khắp bạn mình

Ước được tương phùng nơi cố quận

Ước hồng bao má bé thơ xinh

Ước mùa xuân tới luôn no đủ

Ước cả năm châu hưởng thái bình


Tình Đông


Đông tiễn biệt rồi ngỡ khuất xa

Đông còn vương lại phía sau nhà

Đông trong đáy mắt người cô phụ

Đông đọng trên mi kẻ bất hoà

Đông lắng thương yêu duyên cách trở

Đông gieo mong nhớ nghĩa phôi pha

Đông ngăn gió núi gom thành bão

Đông ẩn mình sâu đáy lòng ta


Muốn Vui


Nhặt chữ ghép câu tạo nỗi vui

Cùng nhau xướng hoạ để thơ cười

Níu mây xuống gửi bay hờn tủi

Vốc nước lên trao bớt ngậm ngùi

Đón cánh diều chao đùa gió ngược

Chặn dòng nước lặng thả thuyền xuôi

Biết khao khát học không ngơi nghỉ

Một biển tình thơ ắt sẽ vui


Xuân Tình


Xuân về ấm áp đẩy đông xa

Xuân bước bên lòng thơm ngát hoa

Xuân giữa nắng vàng ngân nốt nhạc

Xuân bên mưa bụi vọng lời ca

Xuân cầu danh toại bao lòng trẻ

Xuân chúc tường minh thoả ý già

Xuân thắm lời yêu từng tổ ấm

Xuân trao hạnh phúc đến muôn nhà


Tròn Mông


Giọt sương theo nắng mộng mơ bay

Dệt thảm yêu đương đến cạn ngày

Mây thẳm hừng đông chìm đáy mắt

Biển xanh lúc xế ngả vòng tay

Hoàng hôn liễu rủ bờ vai rộng

Nương gió tùng vươn giữ mộng này

Hạnh phúc nâng niu từ buổi sớm

Đêm tràn lối mộng dậy men cay


Say?


Chắt chiu niềm nỗi ủ men cay

Mấy giọt tâm tình có đủ say

Mắt biếc bao sâu mà đắm mộng

Vòng tay mấy rộng để cuồng quay

Tơ dyên ai buộc đâu tiền kiếp

Để nghĩa mặn nồng tới buổi nay

Nào phải dốc bầu nồng đăng ấy

Mới theo khát vọng thả hồn bay


Nỗi Niềm Chiều


Bóng chiều vừa đổ chớm vai em

Sợi nắng vàng buông vín liễu mềm!

U uẩn ánh nhìn xuôi nước chảy

Rẩy run chân bước ngược vào đêm

Hằng mong hữu ý cho lần gặp

Để thoả tâm tư trải nỗi niềm

Vẫn ngỡ xuân xanh tràn lối mộng

Nào hay chiều nhuộm tím lòng em!


Xuân Nhớ


Rộn rã xuân vui khắp mọi nhà

Ngàn hoa đua nở sắc Xuân sa

Giai Nhân sớm đợi trao lời hát

Lãng tử đã chờ cất khúc ca

Bến nước se tơ tình đọng lại

Sân đình kết tóc lối duyên qua

Bao mùa khai hội nghe lòng nhớ

Cố quận Xuân về réo gọi ta


Xuân Ơi!


Xuân khoe sắc thắm nhuộm mây trời

Xuân ruổi bốn phương góp tiếng vui

Xuân gọi hoa cười bung rạng rỡ

Xuân khơi nguồn chảy mạch trong vời

Xuân hoà nốt nhạc men say dậy

Xuân giục tiếng yêu thức dạo chơi

Xuân đến muôn nhà trao hạnh phúc

Xuân ơi!mãi mãi đẹp xuân đời


Mộng Đường Thi


Đường Luật lâu nay đã mộng rồi

Vận niêm mủm mỉm tặng hoa tươi

Tám câu nhắn nhủ leo từng bậc

Bốn cặp khuyên răn ý ngoại lời

Lặng lẽ học thầy tâm phải sáng

Âm thầm hỏi bạn chí đừng vơi

Đêm ngày đọc sách không ngơi nghỉ

Bát Cú Đường Thi sẽ rạng ngời


Tình


Tình vui sưởi ấm lạnh mùa đông

Tình nghĩa bao năm giữ một lòng

Tình thắm tươi hơn nêm vị mặn

Tình phai héo rũ tưới men nồng

Tình xuân chan chứa vòng tay ấm

Tình muộn ngát hương vạn đóa hồng

Tình đến nâng niu ngàn hoa thắm

Tình trao hạnh phúc tại sao không?


Tự Tình Cuối Đông


Nôn nao bước tới buổi tàn đông

Vẫn biết rằng xuân ngập sắc hồng

Phượng thắm dịu dàng nương bến đậu

Cúc vàng hăm hở cập bờ mong

Chiều luôn thầm hỏi tình xanh đợi?

Sớm vẫn nhủ rằng nghĩa nặng trông!

Thơm ngát hương yêu tràn tổ ấm

Tặng người khát vọng đấy vui không?


Vẫn Biết...


Đường Luật Bát Cú khó lắm thay

Hằng mơ luôn ước mãi dâng đầy

Câu từ chyên chở tình như biển

Ý nghĩa ẩn mình tứ tựa mây

Khao khát sẻ chia cùng bạn hữu

Mỏi mong xướng hoạ lắng nghe thầy

Chắt chiu kiến thức từ muôn lối

Vẫn biết cả đời sẽ đắm say


Xướng Hoạ Thơ


Xướng hoạ đổi trao ý đẹp thay

Tương giao gắn kết chữ tâm đầy

Thơ Đường đối ngẫu suôn dòng chảy

Lục bát gieo vần mượn sắc mây

Vẫn ngỡ khi cần ta học bạn

Nào hay lúc bí phải tầm thầy

Ai chăm học hỏi làm nên chuyện

Thành thạo bấy giờ thực sự say


Với Thơ Đường


Chập chững bước đầu lạ lẫm thay

Tám câu nghiền ngẫm mộng vơi đầy

Thực Đề thấp thoáng khơi đường gió

Luận kết bồng bềnh chặn lối mây

Phá luật đôi khi tô nghĩa bạn

Giữ niêm mấy lúc lạc tình thầy

Quẩn quanh dăm ý mang nhào mãi

Bẻ bút không đành bởi vẫn say


Xuân Khát Khao


Vẫn biết Xuân sang gặp nắng hồng

Và Xuân trao tặng những niềm mong

Bao nhiêu thương nhớ dâng đầy mãi

Bấy nỗi ưu tư trải ngập lòng

Xuân đến niềm vui dồn dập tới

Mang đi hờn tủi tiễn theo đông

Xuân khoe muôn sắc như tình vậy

Ai biết khát khao đặng duyên nồng!








Xuân Hạnh Phúc

Xuân mang phúc lộc bước vô nhà

Xuân đến ngân tặng triệu khúc ca

Xuân dạo cùng anh vui khắp chốn

Xuân theo chân chị đón muôn hoa

Xuân trao lời chúc thành danh Trẻ

Xuân tặng ước mong tuổi thọ Già

Xuân đến xuân mong tình xuân nở

Xuân luôn gắn kết bạn gần xa




Dòng Đời

Tịnh tâm mấy lúc vượt nguy nan

Dòng chảy nào đâu phải tiếng đàn?

Ngọn thác đón đầu tung bọt đợi

Đôi bờ đưa tiễn đóm theo tàn

Mây hồng rong ruổi vời khi khó

Nước lũ trào dâng cuốn lúc nhàn

Chiu chắt yêu thương gom nhặt lại

Bình yên sẽ đến bụi dần tan

Kỷ Niệm

Kỷ niệm chất chồng những giải nan

Xây bao niềm nỗi với cây đàn

Cung trầm mấy nhịp lời ngân mãi

Nốt bổng một hồi giọng luyến tan

Cứ ngỡ dây chùng so phím đợi

Nào hay lạc phách dội âm tràn

Thẫn thờ lãng tử buông từng tiếng

Vọng tới hôm nay mộng chẳng tàn

Bến Thơ Xuân

Bạn hữu giao lưu liệu có chờ?

Khi quà tôi chỉ có bài thơ

Đường thi một áng vừa tròn nghĩa

Lục Bát dăm câu ý vẫn mờ

Ánh mắt thẳm sâu hoài chữ đắm

Tâm hồn ngơ ngẩn sợ từ bơ

khát khao một bận cùng ngâm vịnh

Thoả ước mong thuyền cập bến mơ (Huỳnh Phú Vang)

Ký Ức

Mở lá thư xưa muốn hỏi lòng

Bao giờ nét chữ uốn tình xong

Kề bên nói mãi còn chưa thấu

Ngàn dặm viết sao hiểu ý trông

Lần lữa ngồi mơ nghiên mực chảy

Tần ngần đứng đợi bút tuôn dòng

Chiều nghiêng nắng đổ hoài vương vấn

Viết đến bao giờ thoả ước mong?

Với Thơ

Vẫn ước duyên thơ kết lối này

Bí từ cạn nghĩa biết sao đây?

Xưa văn học bạn tâm thanh thản

Nay phú tầm thầy dạ thẳng ngay

Bến mộng nhìn trời từ ý mỏng

Thuyền mơ lướt gió vận niêm đầy

Hằng mong xướng họa vui mà học

Bạn hữu giao lưu thỏa nguyện này.

CHÍCH BÔNG MƠ

Chích Bông ngước mãi dõi theo mây

Thầm ước ngày nao sải cánh bay

Ngọc cúc gần bên vui thuở trước

Bồng non xa tít mộng hôm nay

Nôn nao mở cánh về nơi ấy

Khắc khoải dừng chân lại chốn này

Luôn biết phận mình thân bé nhỏ

Nên nuôi khát vọng đợi mai đây




1-Tình

Tình vui nắng ấm buổi hừng đông

Tình nghĩa bao năm giữ một lòng

Tình thắm tươi hơn nêm vị mặn

Tình phai héo úa tưới men nồng

Tình xuân chan chứa vòng tay ấm

Tình muộn ngát hương vạn đóa hồng

Tình đến nâng niu tròn mộng đẹp

Tình trao hạnh phúc tại sao không?

2-Đàn

Đàn kết tri âm bạn với ta

Đàn hòa khúc nhạc gửi muôn nhà

Đàn buông thương nhớ hờn Lương Bá

Đàn thả tủi sầu trách Nguyệt Nga

Đàn gẩy nốt trầm dìu tiếng hát

Đàn ngưng mấy Quãng dứt lời ca

Đàn mang tình đến cùng chia sẻ

Đàn mãi tâm giao dẫu cách xa ( Huỳnh Xuân Sơn)

3-Thơ

Thơ gieo náo nức đón xuân hồng

Thơ họa giao tình tâm sáng trong

Thơ đến mang theo hồn lãng tử

Thơ đi gửi lại tiếng tơ lòng

Thơ khuyên trân trọng luôn cầu tiến

Thơ nhủ trau dồi mãi gắng công

Thơ mở lối trao duyên hạnh ngộ

Thơ cho thỏa mãn những niềm mong (Huỳnh Xuân Sơn)

4- Tình Đông

Đông tàn Xuân đến có hay không?

Đông xích gần thêm vợ với chồng

Đông đón tình yêu xuôi tới biển

Đông đưa hạnh phúc uốn theo sông

Đông trao hơi ấm người khao khát

Đông tặng yên vui kẻ ước mong

Đông lạnh hay lòng? tâm ứng biến

Đông đang ca khúc vạn tình hồng (Huỳnh Phú Vang)

5- Ước!

Ước nguyện nghĩa nhân đừng lặng thinh

Ước mong tô thắm chữ ân tình

ước cho hạnh phúc bên đôi lứa

Ước muốn yên vui đến bạn mình

Ước được tương phùng nơi cố quận

Ước hồng bao má bé thơ xinh

Ước mùa xuân tới luôn no đủ

Ước cả năm châu hưởng thái bình(Huỳnh Phú Vang )

6- Xuân chúc

Xuân sang hạnh phúc mọi gia đình

Xuân sáng tâm ngời một chữ Minh

Xuân rạng rỡ trao màu nắng mới

Xuân thanh thoát tặng áng thơ xinh

Xuân cầu trăm họ luôn trường thịnh

Xuân nhớ cội nguồn đặng lộc vinh

Xuân đến xuân đi xuân lại đến

Xuân vui chuyên chở nặng nghĩa tình (Huỳnh Phú Vang )

7-Xuân Vui

Xuân khoe sắc thắm nhuộm mây trời

Xuân ruổi bốn phương góp tiếng vui

Xuân gọi nụ cười hoa rạng rỡ

Xuân khơi nguồn chảy mạch trong vời

Xuân hoà nốt nhạc men say dậy

Xuân giục tiếng yêu thức dạo chơi

Xuân đến muôn nhà trao hạnh phúc

Xuân tô thắm mãi khúc xuân đời!(Huỳnh Xuân Sơn)

8- KHÚC CA XUÂN

Xuân đang gọi bạn khắp gần xa

Xuân tặng đất trời hương sắc hoa

Xuân chúc người già tăng Tuổi thọ

Xuân Mừng bạn trẻ phát tài đa

Xuân Nhà sum họp thêm Phúc đó

Xuân Nước bình an đặng Lộc mà

Xuân giục muôn lòng trao ước nguyện

Xuân này vang vọng khúc hoan ca. (Huỳnh Xuân Sơn)

9- Xuân Buồn!

Xuân gõ cửa đêm mộng hững hờ

Xuân buồn nương gió thả niềm mơ

Xuân khao khát lắng dòng thương nhớ

Xuân thổn thức rơi giọt đợi chờ

Xuân biết ngày đông vương lạnh giá

Xuân ngờ trưa hạ trải lòng mê

Xuân nghe rời rạc lời cây lá

Xuân thủ thỉ rằng lạc bến thơ!

10-TÌNH XUÂN

Xuân mang hạnh phúc trải bên thềm

Xuân gọi nắng vàng đuổi bóng đêm

Xuân khiến nôn nao chờ mắt biếc

Xuân khơi rạo rực nhớ môi mềm

Xuân nghe với bạn lời yêu ngỏ

Xuân lắng cùng cây lộc nảy êm

Xuân đến niềm vui tràn khắp chốn

Xuân tình ấm áp nghĩa nhân thêm. (Huỳnh Phú Vang)

1-Tết!

Tết về vui lắm biết hay không?

Tết gởi tình xuân đến vợ chồng

Tết đợi hoa tươi nhen bếp lửa

Tết chờ nắng sớm dậy non sông

Tết thương con trẻ chưa về kịp

Tết xót mẹ già đang nhớ mong

Tết đến muôn nơi vang khúc hát

Tết về vui lắm biết hay không?( Huỳnh Phú Vang )

2- Tết Xưa

Tết đến thật rồi tránh được không?

Tết vô nhà trống tủi bên chồng

Tết thừa an ủi toàn gia ấm

Tết thiếu áo cơm chẳng thỏa mong

Tết gọi thủy chung bừng xuân sắc

Tết trao rộn rã sáng non sông

Tết buồn năm ấy ghi và nhớ

Tết đến thật rồi tránh được không? ( Huỳnh Phú Vang)

3- TẾT

Tết về vui lắm biết hay không?

Tết gọi tình xuân lớp lớp chồng

Tết đợi hoa tươi hồng bếp lửa

Tết chờ nắng sớm thắm bên sông

Tết thương bạn trẻ chưa về kịp

Tết nhớ cha già mãi đợi mong

Tết đến muôn nơi cùng đón đợi

Tết ơi hát mãi khúc ca hồng (Huỳnh Phú Vang)

1-Xuân Ý

Xuân gõ cửa rồi ai biết không?

Xuân trong đáy mắt gái yêu chồng

Xuân tràn mái tóc hong làn gió

Xuân đọng gót hài thẹn bến sông

Xuân đến mang bao điều ước nguỵện

Xuân về gợi lắm ý trông mong

Xuân nay như vẫn ngàn năm cũ

Xuân mãi đua chen vạn sắc hồng (Huỳnh Phú Vang-Huỳnh Xuân Sơn )

2-Xuân Hồng

Xuân vừa quay lại có vui không

Xuân sắp đoàn viên nghĩa vợ chồng

Xuân đợi cho tròn câu hẹn núi

Xuân chờ vẹn ý nghĩa thề sông

Xuân buồn ai gọi vơi ngày vắng

Xuân nhớ người gieo trọn tháng mong

Xuân ước sao trời luôn sáng mãi

Xuân đang hát khúc vạn tình hồng (Huỳnh Phú Vang)

3-Xuân Như Nguyện

Xuân về ai có biết hay không?

Xuân tới vui sao được gặp chồng

Xuân ngã say tình ôm bóng núi

Xuân nghiêng đắm mộng trải lòng sông

Xuân ngời ánh mắt đời như nguyện

Xuân tỏ bờ môi kiếp toại mong

Xuân vẽ bao lần nhen ánh lửa

Xuân tô mấy bận dậy tình hồng (Huỳnh Phú Vang )

4- Xuân Trao Tình

Xuân đến trao tình hạnh phúc không

Xuân bên thiếu phụ nhớ thương chồng

Xuân khoe hoa nở tràn muôn lối

Xuân hẹn sóng reo khắp mặt sông

Xuân ước cuộc tình tròn mộng điệp

Xuân về đôi lứa thỏa trông mong

Xuân vang lời chúc muôn nhà rộn

Xuân cập bến vui vạn sắc hồng (Huỳnh Phú Vang)

5- Xuân Vui

Xuân mà! sao bạn hỏi vui không?

Xuân góp tình nhen ngọn lửa hồng

Xuân gọi niềm thương dồn dập đến

Xuân mang buồn tủi bỏ bên sông

Xuân xưa thiếu thốn nên còn hẹn

Xuân trước đủ đầy đã toại mong

Xuân nay ấm áp trong ngoài mến

Xuân viết ngợi ca nghĩa mặn nồng (Huỳnh Phú Vang)

6- Xuân Về

Xuân về rộn rã Bạn hay không?

Xuân khúc khích ai nũng nịu chồng

Xuân hé nụ mai tô má thắm

Xuân ru cánh gió dịu môi hồng

Xuân tràn ra ngõ nô cùng nắng

Xuân bước qua đồi rỡn với sông

Xuân sánh vai anh bên chị nữa

Xuân đang thúc giục dậy niềm mong (Huỳnh Phú Vang)

7- Vui Xuân

Xuân về chở nắng sớm theo không?

Xuân có trao em hơi ấm chồng?

Xuân dịu dàng hôn đôi mắt biếc

Xuân ghì xiết chặt cặp môi nồng

Xuân bung nhựa sống muôn cây lá

Xuân ủ sắc hương vạn đóa hồng

Xuân đến yên vui từng tổ ấm

Xuân xua lạnh giá tiễn mùa đông (Huỳnh Phú Vang)

8-Xuân Tình

Xuân sang nao nức hỏi vui không

Xuân giục lời yêu gửi tới chồng

Xuân gọi muôn hoa đùa với gió

Xuân nghe ngàn sóng rỡn trên sông

Xuân trao muôn ý Thơ hằng ước

Xuân gợi bao từ Phú vẫn mong

Xuân vẫn nồng nàn ngân khúc hát

Xuân ơi! hạnh phúc thắm tươi hồng (Huỳnh Phú Vang)

9-Tin Xuân

Xuân đến nắng vàng trải khắp nơi

Xuân trong ánh mắt bé thơ cười

Xuân trao rộn rã trên đường phố

Xuân tặng bình an lối xóm vui

Xuân giục cội cành mau nẩy lộc

Xuân khoe bung trấu nụ hoa mai

Xuân sang rạng rỡ bao khuôn mặt

Xuân ngập tràn vui dậy đất trời (Huỳnh Xuân Sơn)

10- Vẹn Tình

Xuân tới vườn thương ấm mọi điều

Xuân tình thoang thoảng ướp hương yêu

Xuân giai nhân mộng mơ ngàn ý

Xuân mặc khách say khát vạn điều

Xuân ước sáng lên duyên nắng rọi

Xuân mong chiều xuống nghĩa màu thêu

Xuân hồng chung sống qua năm tháng

Xuân hạnh phúc nương đẹp cánh diều (Huỳnh Xuân Sơn)

11- Xuân Hoài Niệm

Xuân hỏi lòng mình có nhớ không?

Xuân xưa ruổi khắp nẻo cùng chồng

Xuân đong hạnh phúc ngàn hoa thắm

Xuân đếm niềm vui triệu đóa hồng

Xuân nhắc ân tình ngày biển động

Xuân khơi nguồn cội thủa bên sông

Xuân sang hoài niệm bao mùa trước

Xuân Phúc trao người biết đợi mong (Huỳnh Phú Vang)

12-Khúc Xuân

Xuân mang phúc lộc bước vô nhà

Xuân đến ngân tặng những khúc ca

Xuân dạo cùng anh vui khắp chốn

Xuân theo chân chị đón muôn hoa

Xuân trao lời chúc thành danh Trẻ

Xuân tặng ước mong tuổi thọ Già

Xuân đến xuân mong tình xuân nở

Xuân đang gắn kết bạn gần xa (Huỳnh Xuân Sơn)




Những Khúc Tình XUÂN

Ôm mãi trong tim bóng một người

Cho dù giông bão cuốn mười mươi

Vốn ghi đáy dạ dù chưa nói

Đã khắc trong tim dẫu chẳng cười

Lẳng lặng chia ly đêm tối rủ

Âm thầm tái ngộ ánh ban mai

Sáng lên chiều xuống lòng thầm hỏi

Người ấy biết chăng nỗi cảm hoài?

2

Hoài gửi nhớ thương đến chốn xa

Hương yêu thấm đẫm mỗi lời ca

Sớm trông hửng nắng con đường cũ

Chiều ngóng tan sương lối rẽ qua

Náo nức đôi khi nghe nhạc trỗi

Xuyến xao mấy lúc thấy dương tà

Dấu xưa in khắp dòng dâu bể

Thơm ngát mộng tình thắm sắc hoa

3

Hoa vui đủ sắc nở ngoài sân

Chỉ bước chân thôi chẳng đặng gần

Nét bút trên tường reo chúc phúc

Nhành mai trước ngõ rộn nghinh tân

Lời ca gửi gió còn chênh nhịp

Khúc hát hòa mây lại lạc vần

Khát vọng thẳm sâu chưa kịp tỏ

Ngoảnh nhìn xuân sắc đã xa lần

4

Lần giở từng trang nhật ký năm

Nhiều khi lỗi hẹn chẳng cam tâm

Sương mù phủ lối mờ nong kén

Giá lạnh vây đường nát phận tằm

Mộng ước xuân lai vầy hạnh phúc

Ngậm ngùi mưa lại lạc thanh âm

Thầm thương trộm nhớ mong lần gặp

Chút nghĩa tào khang mấy đỗi lầm

5

Lầm lạc? Từ tâm hỏi đã nhiều

Cuộn lòng dày xéo bến cô liêu

Vì thương mới hiểu tình trong sáng

Bởi mến không màng phận tối chiều

Cứ ngỡ bình yên trao kẻ mộng

Nào hay bão tố đến người yêu

Bao ngày đau đáu mong chờ gặp

Biền biệt nơi đâu vắng mọi điều

6

Điều hẹn dường như đã hiện về

So vai sánh bước dạo đường quê

Thì thầm anh tỏ lời trăng nước

Rộn rã mình mơ chuyện bạn bè

Lặng lẽ ân tình niềm lặng lẽ

Lê thê mộng điệp nỗi lê thê

Bao nhiêu thương nhớ xưa dần trải

Một mối nhân duyên vẫn cách lề

7

Lề lối nào mang gói gió nồm

Mưa phùn bao phủ hạt tình ươm

Nảy mầm trông mãi nương cuồng sóng

Phát lộc hằng mong tựa trĩu buồm

Hạnh phúc chung tay đong đầy mộng

Giàu nghèo chia sớt sẻ lưng cơm

Chắc chiu vun đắp gia đình nhỏ

Tình nghĩa nồng nàn ấm mái rơm

8

Rơm ấm mền êm phận má hường

Trông vời bóng xế lướt qua mương

Hương đồng gợi nhớ thời thơ ấu

Gió nội khơi thương thủa học đường

Biền biệt tha hương ai có nhớ

Hoài mong viễn xứ tóc thừa hương

Nay về chốn cũ bao điều mới

Lặng lẽ nhìn theo chỉ một phương

9

Phương này nhộn nhịp chốn đô thành

Đau đáu quê xưa suốt mấy canh

Chốn ấy tưng bừng xuân rộn rã

Nơi nầy lặng lẽ nắng yên lành

Trong tim mãi giấu đầy thương nhớ

Giữa dạ còn lưu trọn cảm tình

Mỗi dịp cờ giong nghe trống giục

Xôn xao ký ức dậy lòng mình

10

Mình cùng ôn lại dặm trường qua

Ấm áp bên nhau đón tiết hoa

Nhắc thuở cơ hàn duyên vẫn thắm

Mơ ngày hạnh phúc phận đừng xa

Nồng nàn lửa ái khơi lòng trẻ

Say đắm nghĩa ân ấm tuổi già

Một dạ sắt son chung thủy ấy

Là cây hạnh phúc đẹp muôn nhà

Huỳnh Xuân Sơn mùng 9 tết Ất Mùi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét